CÁC TÁC PHẨM CHÍNH

  • TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
  • DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
  • CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
  • BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
  • TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
  • MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
  • MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
  • NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
  • MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
  • MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
  • TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Deux crepuscules (Thơ dịch)

                                                                    Ảnh Inernet

                  VICTOR HUGO (1802-1885)

                  DEUX CREPUSCULES

 Le soleil déclinait . Le jour prompt à le suivre
Bruinissant à l'horizon. Sur le pierre d'un champ,
Un viellard qui n'a plus que de temps à vivre,
S'était assis, pensif tourné vers le couchant,
C'était un vieux pasteur, berger dans la montagne,
Qui jadis, jeune et pauvre,heureux,  libre sans loi,
A l'heure où le mont fuit sous l'ombre qui le gagne,
Faisait gaiment sa flute dans les bois
Maintenant riche et vieux l'âme du passe pleine,
D'une grand famille, aieux laborieux,
Tandis que ses troupeaux revenaient de la pleine,
Détaché de la terre, il comtemplait les cieux,
Le jour qui a finir vaut le jour qui commence,
Le vieux pasteur révait sous cet azur si beau,
L'océan devant lui ce prolongeait immense,
Comme l'espoir du justes aux portes des tombeaux,
Oh moment solennel! les monts, la mer farouche,
Les vents faisaient silence et cessaient leur clameur,
Le vieillard regardait le soleil qui se couche,
Le soleil  regardait le viellard qui se meurt.

DỊCH THƠ

Ngày sắp hết khi vầng ô đổ xuống
Chân trời xa, xám đục một màu tro
Có cụ già, ngồi im trên phiến đá
Giữa cánh đồng,tính tuổi của trời cho
Nhớ núi, ngày xưa chăn nuôi vất vả
Tuổi thơ nghèo , mà sung sướng tự do
Nhớ khoảnh khắc, núi chìm vào bóng tối
Giữa rừng xanh, vui thổi sáo nô đùa
Nay đã giàu, thì tuổi già ập đến
Ký ức đầy, tưởng nhớ quãng ngày thơ
Nhưng vẫn chăm lo xây dựng cơ đồ
Chủ nhân ông, một gia đình đông đúc
Cụ bâng khuâng ngắm trời cao, đất rộng
Nhìn đàn chiên, đang rời khỏi cánh đồng
Trông trời cao, cụ nghĩ ngợi mung lung
Ngày sắp đi qua bằng ngày mai đến
Trước mặt là đại dương mênh mông biển
Vững lòng tin, quân tử trước nấm mồ
Mặc núi cao, và biển dữ sóng xô
Giờ trong thể,gió ngừng trong im lặng
Cụ ngắm mặt trời đang dần dần tắt
Mặt trời tà ngắm cụ lúc tàn hơi.

Người dịch : Nguyễn Duy Yên







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét