CÁC TÁC PHẨM CHÍNH

  • TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
  • DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
  • CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
  • BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
  • TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
  • MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
  • MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
  • NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
  • MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
  • MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
  • TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

MANH ĐỜI (Duy Yên)


                               Giữa phố phường ngột ngạt
                               Xe chạy như thoi đưa
                               Người đi sao vội vã?
                               Như sợ trời sập mưa.


                               Mặt đường đầy cát bụi
                               Như đất buổi hoang sơ
                               Ước gì môi trường sạch
                               Mà nghĩ mình trong mơ


                               Trông em cười duyên dáng
                               Tà áo bay phất phơ
                               Điểm cho đời thêm đẹp
                               Khiến lòng trai ngẩn ngơ.


                               Nhớ lại tuổi hai mươi
                               Giật mình, ôi! thời gian
                               Soi gương thấy đầu bạc
                               Mà tiếc ngày xuân tàn.


                                Không gian vẫn yên tĩnh
                                Trời đất lại quay cuồng
                                Sóng lòng luôn xáo động
                                Dư âm của chiến trường.


                                Bon chen giữa dòng đời
                                Mưu cuộc sống vui tươi
                                Đội trời và đạp đất
                                Rồi ra cũng thế thôi ...!


                                                             10-1996

Thân gửi nữ sĩ Băng Tâm

                                                               Sau khi đọc tập thơ "Thời gian nỗi nhớ"
                                                              chị tặng vợ chồng tôi.
                                                                                                   Duy Yên

Thời gian là những ngày dài
Nhớ nhung là nhớ một thời xa xưa
Ngọt bùi pha lẫn cay chua
"Thời gian nỗi nhớ" đọc thơ thêm buồn
Ngoài trời lạnh giá mưa buông
Tiếng thơ lay động tâm hồn tri âm
Chặng đường gió bụi bao năm
Tình quê nỗi nhớ tấm lòng tha hương
Bao đêm thao thức canh trường
Thương cha nhớ mẹ vấn vương tình đời
Tuổi thơ nhè nhẹ êm trôi
Kiếp này đã chịu thiệt thòi ngày xanh
Người yêu lại ở trong tranh
Cái mình có thật lại thành ra không
Tình riêng canh cánh bên lòng
"Thời gian nỗi nhớ"chờ mong tháng ngày
Trời làm gió cuốn mây bay
Vui cùng nhân loại mà say hương đời
Thành tâm xin có đôi lời
Cảm thông nỗi nhớ, gửi người bạn thơ.

                  Ngày Đông mưa gió
                            (12-1996)

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

ĐƯỜNG CHIỀU (Duy Yên)

                                                 Những dòng đời tâm sự không bao giờ cạn,
                                                 nhất là những lúc đường chiều...
                                                Con đê vắng
                                                        mắt xa xôi
                                                                    nhìn với tới quê hương.

                          Cứ mỗi chiều khi vừng ô đổ xuống
                          Sau cánh buồm đang trôi ngược dòng sông
                          Có phải chăng người thôn nữ chờ mong
                          Con đường ấy bóng chồng em nhẹ bước.

                           Không, anh bước những bước lên phía trước
                           Thì làm sao mà đến được gần em
                           Em trách anh tệ bạc phải không em?
                           Không em ạ, anh đâu hèn như thế!

                           Cũng đường ấy ngày nay chân nhè nhẹ
                           Dẫu đường kia thày mẹ thức trắng đêm
                           Dẫu đường kia khuất sau lũ tre xanh
                           Anh biết lắm, bóng em đang chờ đợi.

                           Dù biết thế, nhưng quạ đen ngăn lối
                           Sông cạn rồi,bùn đáng lội sao qua
                           Cũng đường ấy, anh hồi nọ xông pha
                           Ai ngăn lối bước chân ta kháng chiến.

                            Cũng đường ấy,buổi chiều nay ngừng tiến
                            Bước thẫn thờ và nghe tiếng chim reo
                            Chim vẫn reo mà cảnh vẫn tiêu điều
                            Vui sao được những chiều xa thôn nữ.

                             Con đường vắng đắp thêm sầu tư lự
                             Cho thi nhân thêm nặng nợ trần gian
                             Ô! tiếng ai quen quá hay nàng?
                             À,không phải giấc hoàng lương tan vỡ.

                             Cũng đường ấy phải chăng đường duyên nợ
                             Mỗi lần đi càng thêm nhớ người yêu
                             Em của anh chắc hẳn có những chiều
                             Cũng nhớ thế, nhớ người yêu em nhỉ?

                              Vắng một ngày như xa hàng thế kỷ
                              Cấm làm sao khi tuổi trẻ đang yêu
                              Và em ơi, nhớ thế những buổi chiều
                              Nơi xa ấy anh càng yêu tha thiết.

                              Đường chiều dài biền biệt
                              Trời phủ sương mênh mông
                              Đất phủ sương mênh mông
                              Dào dạt mãi sóng lòng
                              Trên đường về xóm cũ.

                                                                 Ninh giang 3-1956

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

ĐÔI CÂY LỘC VỪNG (Kim Vân)


Lộc vừng bên mép Hồ Gươm
Một cây chín gốc vấn vương tình người
Một cây đơn điệu chơi vơi
Oằn mình bóng nước giữa trời ngả nghiêng
Trải qua gió táp bao phen
Trơ cùng mưa nắng làm duyên cho đời
Khách từ khắp nẻo muôn nơi
Thăm Đền* ngắm cảnh tỏ lời ngợi khen
Phố phường đông đúc bon chen
Tình cây với đất nỗi niềm riêng tư
Hạ tàn đón gió mùa thu
Kiếm Hồ mờ ảo mịt mù khói sương
Lộc vừng sớm nở đưa hương
Một cơn gió thoảng mặt đường đầy hoa
Lá xanh rủ bóng la đà
Xòe ra năm cánh như là bàn tay
Mặt hồ lấm tấm mưa bay
Hoa rơi rụng đỏ làm say lòng người
Phố phường cảnh sắc thêm vui
Đôi cây làm bạn giữa nơi thị thành
Quanh năm lá biếc cành xanh
Hiến dâng đời một mối tình thủy chung.

                                          Thu 2008
*Đền Ngọc Sơn

VỊNH CON MÈO (Duy Yên


                               Rừng xanh mãnh hổ chúa sơn lâm
                               Ngoan ngoãn phận mèo ở với dân
                               Sớm tối rình mò săn lũ chuột
                               Giúp người tiêu diệt lũ tham ăn.

                               Tuổi mèo Tân Mão thế mà oai
                               Nanh vuốt râu hùm chẳng kém ai
                               Hùng Hổ cậy mình to cái xác
                               Trên cao chú Mãn cứ cười hoài.

                               Điệu bộ xem ra rất dịu hiền
                               Cái đuôi ngoe nguẩy để làm duyên
                               Ra vào sớm tối vui nhà cửa
                               Tiểu hổ lừng danh khắp mọi miền.

                               Mưu sâu khôn quá chú mèo ơi
                               Phận chuột lo toan cúng giỗ rồi*
                               Chú đến hỏi thăm tình nghĩa quá!
                               Sểnh ra chú chộp mất toi đời.

                                                       Xuân Tân Mão
                                                                                      (02-2011)
                               *Dựa theo ca dao
                              "...Chú chuột đi chợ đường xa
                               Mua mắm, mua muối giỗ cha chú mèo.

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

CHỜ MONG (Duy Yên)


                                                                Tặng em V...những ngày nằm bệnh viện
                                                                khoa sản thi xã Hưng Yên.

                          Đêm chìm xuống không gian buồn vô hạn
                          Mái nhà tôn bệnh viện vẫn trơ trơ
                          Tiếng kêu rên trong ánh sáng lờ mờ
                          Tiếng khóc trẻ chào đời trong đêm ấy.

                          Trời vẫn mưa, xa xa gà đã gáy
                          Sương xuống dần phủ ướt mặt đường trơn
                          Ai thấu chăng con bệnh nuốt từng cơn
                          Đang quặn quại thiếp đi trên giường bệnh.

                          Đêm đêm đến qua đi là như vậy
                          Chạnh lòng thương ghi lại mấy dòng thơ
                          Tặng em tôi nhưng buổi đợi nằm chờ
                          Lắng u buồn vươn lên tìm cuộc sống.

                          Vui đi em ngày mai trời lại nắng
                          Má ửng hồng đời sống lạị tươi thêm
                          Đường ta đi đầy hoa lá dịu hiền
                          Đùa cùng gió đung đưa theo ánh sáng.

                          Mỗi bé thơ là niềm vui muôn ý
                          Là bức tranh tuyệt đẹp rất công phu
                          Là bài thơ ca tụng nắng mùa thu
                          Là ý nhạc tâm hồn người nghệ sĩ.

                          Khúc hòa tấu bản nhạc đời là thế
                          Hãy dang tay chào đón một ngày mai
                          Mở đường đi dù nguy hiểm chông gai
                          Sẽ bước tới tương lai đầy hoa lệ.

                                                                                                         5-1958

XA VẮNG (Duy Yên)


                                      Trời trở rét
                                      Lất phất mưa sa
                                      Ánh đèn nhạt nhòa
                                      Cây thu mình
                                      Trơ những cành trụi lá
                                      Khuya!
                                               Lạnh!
                                                      Vắng!
                                      Mùa đông ập đến rồi
                                      Mắt thẫn thờ
                                      Nghĩ xa xôi
                                      Nhìn ảnh em
                                      Lệ rưng rưng
                                      Cười...
                                      Mắt em sáng rực
                                      Ánh đèn sáng rực
                                      Sưởi ấm tim tôi
                                      Sưởi ấm lòng tôi.

                                      Vẫn...hai nơi
                                      Hai tâm hồn hiu quạnh
                                      Lắng nghe...
                                      Khúc hát mưa rơi.

                                                      1956

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

ÔNG VÀ CHÁU (Duy Yên)





                                 Sớm tối bi bô cháu gọi ông
                                 Ông bảo gọi bà có được không
                                 Nhoẻn cười miệng nó ngây thơ quá
                                 Đôi mắt trong xanh má ửng hồng.

                                 Già, trẻ bên nhau giữa cuộc đời
                                 Ông buồn vơ vẩn nghĩ xa xôi
                                 Quẩn quanh cháu cứ đòi ông bế
                                 Ôm cháu vào lòng ông thấy vui.

                                 Thời gian dần xóa tuổi thơ ngây
                                 Ông sẽ ra đi có một ngày
                                 Cháu là mơ ước niềm hi vọng
                                 Cháu là men rượu để ông say.

                                 Cháu tôi nào có biết gì đâu
                                 Ông còn bao nỗi phải lo âu
                                 Bập bẹ đôi câu nghe cháu nói
                                 Tiếng được, tiếng không cứ gật đầu.

                                 Giá cháu cho ông một tí ti
                                 Cái tuổi ngây thơ chửa biết gì
                                 Ươm lại mầm non nguồn sống mới
                                 Ông, cháu ta cùng mạnh bước đi.
                                                                     
                                                                                         Hà Nội 8-2002

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2011

DĨ VÃNG (Duy Yên)


                                  Anh mới biết em độ buổi nào
                                  Em cười em bảo hãy còn lâu
                                  Anh đừng đùa nữa em còn trẻ
                                  Chồng con chuyện ấy chắc còn lâu.

                                  Hai mùa lá rụng tạm xa em
                                  Hôm nay gặp lại chốn Hồ Gươm
                                  Chào em, im lặng rồi đi thẳng
                                  Em gọi anh cười bận việc riêng.

                                  Bạn ạ! em tôi đã lấy chồng
                                  Nợ đời đã trả thế là xong
                                  Màu áo năm xưa giờ đã bạc
                                  Tình đời vẩn đục chẳng còn trong.

                                  Gặp nhau hôm ấy tưởng rồi thôi
                                  Đỡ bận lòng nhau mặc sự đời
                                  Nào ngờ một buổi em tìm đến
                                  Để cảm thông nhau lấy một lời.

                                  Nắng thu nhạt chiếu lá vàng rơi
                                  Bỡ ngỡ gặp em mắt đượm cười
                                  Sau câu chào hỏi rồi im lặng
                                  Biết nói gì đây khổ cho tôi.

                                  Em cười mà trách tại sao anh?
                                  Buổi nọ gặp nhau lại bước nhanh
                                  Tưởng như đánh mất nguồn thơ ấy
                                  Quên cả tình em, đuổi gió lành.

                                  Thẫn thờ tôi mải nghĩ đâu đâu
                                  Em ngồi ôn lại chuyện từ lâu
                                  Tôi muốn quên đi đừng nhắc nữa
                                  Hạnh ngộ may mà lại gặp nhau.

                                  Tuy rằng tôi ở chốn xa xôi
                                  Vẫn được tin em bởi tại trời
                                  Cô đã có chồng , riêng tôi chửa!
                                  Mảnh tình giá lạnh trái tim tôi.

                                  Đừng trách nhau, đâu phải lỗi em
                                  Có phải rằng đâu đã vội quên
                                  Từ buổi biệt ly xa cách biệt
                                  Thầm mong em vẫn giữ lời nguyền.

                                  Em tưởng anh đi quên mất rồi
                                  Tên em chắc hẳn đã mờ phai
                                  Gió lộng đuổi theo tà áo tím
                                  Chỉ là hình ảnh một ngày mai.

                                  Tình xưa nghĩ thế, thế là xong
                                  Đành vậy em đây phải lấy chồng
                                  Khóa chặt cuộc đời vào dĩ vãng
                                  Còn mong chi nữa hội non sông.

                                   Ai ngờ còn có buổi hôm nay
                                   Nhìn nhau thêm thẹn đóa mai gầy
                                   Thôi thế, thôi đành xin kiếp khác
                                   Hận tình uống cạn để rồi say.

                                   Thôi nhé từ nay chuyện đã rồi
                                   Nhắc làm chi nữa bạn lòng ơi
                                   Đôi ngả đường đi sầu vạn kiếp
                                   Lận đận tha phương một bóng người.

                                   Mai mốt rồi đây có nhớ nhau
                                   Gửi cánh chim trời nhắn mấy câu
                                   Mỗi mùa lá rụng em đan áo
                                   Là có thơ rơi bạc mái đầu.

                                                                      8-1958

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

HOA QUỲNH (Kim Vân)



                              Em đẹp nhưng mà chẳng ngát hương
                              Nên em lánh mặt rất khiêm nhường
                              Khoe sắc qua đêm rồi héo lụi
                              Để lại cho đời nỗi cảm thương.

                              Tuy em có sắc lại không hương
                              Hoa em vẫn quý giữa đời thường
                              Sao em lánh mặt vào đêm tối?
                              Bạn cùng trăng gió dưới trăng suông.

                              Biết bao khao khát đợi mong chờ
                              Giây phút tự tình trao ý thơ
                              Xem hoa Quỳnh nở đêm thanh vắng
                              Hình hài tựa dáng bóng Tiên cô.

                              Nghe gọi tên em đã thấy xinh
                              Hoa nào sánh được với hoa quỳnh
                              Riêng chị hằng Nga soi sáng tỏ
                              Suốt đời trong trắng mộng hồn trinh.

                                                                                                       Thu 1966

EM ĐI CHỢ XUÂN (Duy Yên)


                                         Em đi chợ xuân
                                         Lất phất mưa rơi
                                         Đời vui phơi phới
                                         Lứa tuổi đôi mươi

                                         Mùa xuân đã tới
                                         Hoa nở muôn nơi
                                         Đào khoe sắc thắm
                                         Bên quất vàng tươi

                                         Em đi chợ xuân
                                         Biết bao chàng trai
                                         Gặp em một lần
                                         Mà lòng xao xuyến

                                         Mong chờ xuân đến
                                         Để đi chợ xuân
                                         Gửi tình theo gió
                                         Trong mùa ái ân

                                         Mùa xuân lại đến
                                         Anh đi chợ hoa
                                         Chẳng quản đường xa
                                         Mong ngày gặp mặt

                                         Thấy em có đôi
                                         Chẳng gọi nên lời
                                         Chợ hoa năm ấy
                                         Anh buồn khôn nguôi

                                          Chợ hoa năm sau
                                          Trời hơi mưa mau
                                          Trong rừng hoa đẹp
                                          Tìm em ở đâu?

                                                                                    Chợ hoa xuân 1995

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

TÚ XƯƠNG (Kim Vân)


                                                                        Cảm nghĩ đọc thơ :
                                                                                 TÚ XƯƠNG

Thuyền thơ dậy sóng thời gian
Đảo chao mặt biển non ngàn xa xa
Quản chi bão táp mưa sa
Thăng trầm ngọn bút xông pha giữa đời
Giong buồm lộng gió ra khơi
Dòng thơ "trào phúng" gây cười mỉa mai
Lưu truyền khắp chốn trần ai
Thơ châm chọc lũ quan sai nịnh thần
Dùi mài kinh sử siêng năng
Phạm quy để lại bao lần hỏng thi
Bạn bè cùng lứa đương thì
Ông Nghè, ông Cống vinh quy về làng
Riêng mình ông Tú nghênh ngang
Điền viên lĩnh chức làm quan tại nhà
Nghĩ thương vợ, dạ xót sa
"Thân cò lặn lội"* để mà nuôi con
Chạy ăn từng bữa héo mòn
Văn chương chữ nghĩa chẳng còn cậy trông!
Con còn dại vợ hết mong
Làm văn tế sống cho lòng hiểu nhau
Nhân tình càng nghĩ càng đau
Cười ra nước mắt đôi câu mỉa đời
Hỡi ôi ! cụ Tú Xương ơi
Đầu xanh sớm vội lìa đời thế ru!
Sống thanh bạch chẳng hận thù
"Xương kia không nát,nghìn thu tiếng còn"**

Ghi chú: Mượn ý của hai nhà thơ.
* Thơ Tú Xương :(Lặn lội thân cò khi quãng vắng
Eo sèo mặt nước lúc đò đông)
** Thơ Nguyễn Khuyến phúng Tú Xương.
    (Kìa ai chín suối xương không nát/
     Có lẽ nghìn thu tiếng hãy còn).

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

MỘT CHIỀU XA ANH (Kim Vân)


                      Quê hương khuất bóng chiều hôm
                              Trên sông khói sóng gợi buồn lòng ai?
                               Mênh mông biển rộng sông dài
                               Sầu riêng một gánh hai vai nặng tình.

                                 Chiều nay sao thấy lòng tê tái
                                 Vì ở bên em thiếu bóng người
                                 Lệ sầu rơi xuống khăn hồng ướt
                                 Lữ thứ tha phương một góc trời.

                                 Anh ơi có thấu nỗi lòng em
                                 Thầm khóc vì ai đã bao đêm
                                 Từ thuở còn thơ cho tới lớn
                                 Lệ tình chưa đượm dưới mi em.

                                 Đời em trinh trắng riêng anh biết
                                 Chẳng phụ tình nhau giữ trọn đời
                                 Với cả lòng tin tình nghĩa vẹn
                                 Cho dù chinh chiến tạm xa xôi.

                                  Màn đêm bao phủ trời đen tối
                                  Trăng khuya le lói một phương trời
                                  Lòng riêng sao thấy buồn man mác
                                  Mang bầu tâm sự lúc đầy vơi.

                                                                       Thu 1957