CÁC TÁC PHẨM CHÍNH

  • TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
  • DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
  • CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
  • BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
  • TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
  • MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
  • MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
  • NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
  • MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
  • MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
  • TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

XUÂN VẪN SANG DIỆU KỲ

Ảnh Internet

Nguyễn Thị Vân Anh
Khoa sáng tác và Lí luận phê bình văn học
Trường Đại học Văn hóa Hà Nội

          Có người đã từng nói, hạnh phúc xét cho cúng là được sống liên tiếp những mùa xuân. Khi trời đất giao hòa, mùa xuân về để lòng  người tràn ngập những mơ ước tươi đẹp, cho cuộc đời ngát xanh sự sống, cho cảm xúc yêu thương thăng hoa nhẹ nhàng trong không gian bình yên và một mùa yêu thương bất tận. Có lẽ bởi những điều kì diệu của mùa xuân mang lại, mà nhân gian yêu mến và đón đợi mùa xuân. Bởi thế mà tâm hồn người thi sĩ mỗi độ xuân sang lại ngân lên những vần thơ chất chứa niềm riêng và yêu mến. Nguyên Duy Yên - người ".... nợ đời biết mấy xuân/ xoàng ra dễ đến tám mươi lần" - dường như ông đã được sống trong những không gian xuân trọn vẹn, đầy đủ màu sắc và âm điệu, tựa như dòng chảy êm đềm qua từng mùa mới, từng khoảnh khắc giao cảm mãnh liệt của lòng người . Nhà thơ đang sống trong cái hạnh phúc giản đơn mà ý nghĩa - được sống liên tiếp những mùa xuân. Để rồi cứ mỗi khoảnh khắc kỳ diệu của một mùa mới, tâm hồn người thi sĩ lại náo nức đời chờ, lại hân hoan chào đón. 101 bài thơ xuân trong tập " Mênh mang xuân " như là những mảnh hạnh phúc mến thương của ông muốn dành tặng cho chính cuộc đời, chính những thăng trầm và chuyển dịch của những khoảnh khắc xuân trong tận sâu tâm hồn mình, và cho những người may mắn được đọc nó, cho những xuân vẫn sang diệu kỳ.
          Có thể nhận thấy 3 chủ đề, cứ tầng tầng, lớp lớp nối dài nhau trong suốt tập thơ xuân của tác giả Nguyễn Duy Yên, đó là xuân của " non sông đất nước", xuân của "tình yêu", và xuân của "chí tang bồng". Nhưng có lẽ những bài thơ hay nhất lại chính là "Đùa với nàng xuân", "Giấc mơ xuân", "Chiều xuân", "Nếu biết ", "Nuối tiếc"... - nhũng bài thơ tác giả viết về xuân tình yêu, về những cảm xúc yêu thương trìu mến với "nàng thơ ", "nàng xuân". Như trong bài thơ "Đùa với nàng xuân" tác giả đã bộc bạch:
Nàng là của cả loài người
Phúc lành mang đến cho đời thêm vui
Biết nàng chẳng của riêng ai
Mà lòng cứ muốn mình tôi với nàng
          Một sự ích kỷ dịu dàng của tình yêu, phải yêu xuân và trân trọng những khoảnh khắc tuyệt vời của mùa xuân nhiều lắm tác giả mới "cứ muốn mình tôi với nàng " dù đã biết "nàng là của cả loài người". Bốn câu thơ duyên dáng đi ra từ tận sâu tình yêu xuân đã vô tình nhân sự ích kỷ đáng yêu ấy lên cho cả những người đọc nó. Bởi từ những điều kỳ diệu của mùa xuân mang đến, ai lại không muốn xuân là "mình tôi", ai chẳng muốn " nàng xuân" cứ kéo dài bất tận.
         Đọc thơ Nguyễn Duy Yên, có cảm giác như chất suy tưởng lẽ đời, suy nghĩ giả dành  "Tặng bạn đời bước sang tuổi 50" có tên " Năm mươi xuân ấy":
Vui với tuổi xuân chẳng biết già
Trăm năm tàn cuộc hãy còn xa
Dòng đời trôi chảy theo năm tháng
Níu lấy thời gian ta với ta
         "Ta với ta " vừa cô đơn lại vừa ấm áp, vừa độc diễn vừa yêu thương. Là một người bước qua hơn 80 xuân với những cảm xúc và cung bậc đa sắc dạng, Nguyễn Duy Yên đã đẩy chất suy tưởng tới độ chín và sâu. Trong tập thơ có rất nhiều những triết lý sống được nhà thơ viết một cách tưởng như đơn giản nhưng lại rất lắng đọng. "Hoa tươi sắc thắm rồi tàn héo / Kiếp sống con người có khác chi" (Em là mùa xuân). "Kiếp người như kiếp con quay/ Tít mù rồi cũng có ngày lăn queo" (Cảm xuân Quý Hợi). "Hương xưa tìm lại tìm đâu thấy/ Đọng lại trong mình bóng cố nhân"(Xuân với tôi).
          Đặc biệt trong bài thơ "Tình già", chất suy tưởng được diễn đạt một cách giản dị gần gũi qua một lời tâm sự với người bạn đời, những câu thơ viết vào xuân Mậu Dần năm ấy.
Nếm trải bao lần xuân thoáng qua
Giờ đây lên lão vẫn hai ta
Tình đời lại đẹp hơn xưa nhỉ
Anh đã thành ông em đã bà!
         Mùa xuân vẫn ở đấy, cảnh sắc xuân trong tình người vẫn nguyên vẹn qua bao lần " xuân thoáng qua". Thậm chí càng nhiều hơn những mùa xuân bên nhau, tình nghĩa càng thêm đậm sâu và khăng khít. Nhà thơ thật lãng mạn với những lời tâm tình thủ thỉ với người bạn đời " Tình đời lại đẹp hơn xưa nhỉ. Anh đã thành ông em đã bà!" Lời thơ giản dị nhưng vô cùng ý nghĩa. Cuộc sống luôn tươi đẹp, thắng năm bên nhau luôn hạnh phúc tươi mới khi tâm hồn trẻ mãi. Tình yêu quê hương đất nước, tình yêu đôi lứa luôn trẻ mãi, như mùa xuân khi trái tim yêu thương dành cho nhau chân thành như lòng trung thành với đời xuân. Và mơ ước cho nghĩa tình tri kỷ mãi chân thành, tươi mới như những điều kỳ diệu của mùa xuân mang đến cho đất trời.
        Tác giả đã thổi vào trong những câu thơ của mình một tâm hồn tươi trẻ, mới mẻ và tràn đầy những cảm xúc căng tràn. Đọc thơ ông, ta bắt gặp đâu đây những hình ảnh quen thuộc của cảnh vật xung quanh trong thời khắc của năm mới, mùa xuân mới đang sang, qua đôi mắt hạnh phúc và ấm áp, mang đến những cảm xúc dịu nhẹ cho người đọc:
Vườn ai hoa nở chiều xuân vắng
Khóm trúc nghiêng mình gió lắt lay
                (Chiều xuân vắng)
Hay
Nghi ngút khói trầm tan lạnh giá
Bàn thờ tiên tổ ngát hương hoa
                   (Ngẫu hứng xuân)
Và nữứng bức tranh thơ ngây thật đẹp trong đôi mắt thi nhân đang xao xuyến xúc cảm:
Cô em có dải tóc mây
Xuân chừng mười tám thơ ngây nét tình
Gặp em trong tiết thanh minh
Khuân in đáy mắt dáng hình đong đưa
                           (Mái tóc tôi yêu )
Cái cách Nguyễn Duy Yên cảm nhận từng mùa xuân của đất trời, của tình yêu, và của những cảm xúc thăng trầm có vẻ như rộn ràng và tràn đầy âm thanh, màu sắc qua tâm hồn nghệ sĩ của chính mình. Tập thơ " Mênh mang... Xuân" có một phần không nhỏ tác giả dành để giãi bày những tâm sự văn chương của mình, giãi bày những suy nghĩ của một người cầm bút.
 Đôi lúc tìm nàng nghĩ vẩn vơ
Một mình thao thức những mong chờ
Thẹn thùng chi đó nàng không đến
Thi hứng tủi lòng cạn ý thơ
                 (Tự tình với nàng thơ)
         Đó chính là những cảm xúc chân thành nhất của người thi sĩ đã nặng lòng mang "cái nợ văn chương'. Có lẽ trong suốt quá trình sáng tác, nàng thơ và nàng xuân đã rủ nhau "thắm lại". Nhưng thi nhân phải lặn lội kiếm tìm những lúc  "Hồn thơ lưu lạc chơi vơi. Gửi mây, gửi gió ,giữa trời bão giông" (Hồn thơ lưu lạc). Âu đó cũng là tâm sự chung của những người nặng lòng với thơ ca chữ nghĩa.
          Mỗi giờ phút , khoảnh khắc của một năm qua đi lại làm lòng người thêm ấm lại, nhìn lại một năm đã qua, ngẫm lại những kỉ niệm vui buồn, chợt hạnh phúc rồi cũng thoáng lo âu. Dẫu rằng lòng người mỗi xuân một khác, song xuân và vạn vật cỏ cây vẫn cứ đến rộn ràng. Sắc xuân như đã hẹn từ bao mùa trước tràn ngập trên những phố phường, gió xuân như đã thân quen quấn quít lấy cành lá, lòng người ngập tràn niềm vui trong thanh bình, chợt reo vui trong những vần thơ mang đậm tình yêu thương mùa mới.Thi sĩ thả hồn cùng với mùa xuân đang reo vui tràn ngập đất trời. Mùa xuân biết yêu thương cuộc đời, hay tâm hồn người thi sĩ trẻ trung đã làm cho mùa xuân đắm say dường vậy Và có lẽ, tác giả mong muốn con người sống trong mùa xuân, luôn căng tràn sức sống như mùa xuân vẫn mãi ngự trị trong tâm hồn.
Hà Nội, 2010.

HỢP XƯỚNG: THĂNG LONG NGÀY ẤY

Sáng tác : Nhạc sĩ La Thăng
Lời : Thơ Nguyễn Duy Yên
Lĩnh xướng: Kiều Thẩm
Chỉ Huy: NSƯT Nguyễn Thiểu Hoa
Biểu diễn: Dàn Hợp xướng và Dàn nhạc Nhà hát Nhạc Vũ kịch Việt Nam


Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

LE CERF ET LA VIGNE (Tho dichj)

                                                                   Anhr Interrnet

                           JEAN DE LA FONTAINE

                         LE CERF ET LA VIGNE

                   Un Cerf à la fa veur d'une vigne fort haute,
                   Et telle qu'on en voit un de certains climats,
                   S'étant mis à couvert et sauve du trépas,
                   Les veneurs , pour ce coup, croyaient leurs chiens en faute!
                   Ils les rappellent donc. Le Cerf , hors de danger
                   Broute sa bien faitrice ! ingratitude extrême!
                   On l'entend on retourne, on le fait déloger!
                   Il vient mourir en ce lieu même,
                  "J'ai merité,dit-il, ce juste châtiment
                   Profitez - en, ingrats" Il tombe en ce moment,
                   La meute en fait curée, Il lui fut inutile
                   De pleurer aux veneurs a samort arrivés

                   Vraie image de ceux qui profanent l'asile
                   Qui les a conservés.

                   DỊCH THƠ

                   CON NAI VÀ GIÀN NHO

                   Chú Nai được gian nho trên cao che chở
                   Cứu thoát thân qua nguy kịch hiểm nghèo
                   Chủ săn gọi chó về mắng "đồ vô dụng"
                   Nó hận giàn nho sao bội bạc với mình
                   Quên cả ân nhân phá giàn nho nhai nát
                   Trở lại trống trơ chẳng còn chỗ dung thân
                   Chính nơi đây nó phơi thây bỏ mạng
                    Lời trối trăng "Ta bị trừng phạt"đáng đời
                    Cũng nơi đây Nai con nhào ngã xuống
                   Đàn chó săn kiếm được miếng mồi ngon
                   Trước chủ săn Nai van nài kêu khóc
                   Phí hoài công khi cái chết cận kề
                   Bài học răn đời chớ "Vong ân bội nghĩa"
                   Người giúp mình đừng có vội quên ơn.

                         Người dịch : Nguyễn Duy Yên

                 
                 

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Deux crepuscules (Thơ dịch)

                                                                    Ảnh Inernet

                  VICTOR HUGO (1802-1885)

                  DEUX CREPUSCULES

 Le soleil déclinait . Le jour prompt à le suivre
Bruinissant à l'horizon. Sur le pierre d'un champ,
Un viellard qui n'a plus que de temps à vivre,
S'était assis, pensif tourné vers le couchant,
C'était un vieux pasteur, berger dans la montagne,
Qui jadis, jeune et pauvre,heureux,  libre sans loi,
A l'heure où le mont fuit sous l'ombre qui le gagne,
Faisait gaiment sa flute dans les bois
Maintenant riche et vieux l'âme du passe pleine,
D'une grand famille, aieux laborieux,
Tandis que ses troupeaux revenaient de la pleine,
Détaché de la terre, il comtemplait les cieux,
Le jour qui a finir vaut le jour qui commence,
Le vieux pasteur révait sous cet azur si beau,
L'océan devant lui ce prolongeait immense,
Comme l'espoir du justes aux portes des tombeaux,
Oh moment solennel! les monts, la mer farouche,
Les vents faisaient silence et cessaient leur clameur,
Le vieillard regardait le soleil qui se couche,
Le soleil  regardait le viellard qui se meurt.

DỊCH THƠ

Ngày sắp hết khi vầng ô đổ xuống
Chân trời xa, xám đục một màu tro
Có cụ già, ngồi im trên phiến đá
Giữa cánh đồng,tính tuổi của trời cho
Nhớ núi, ngày xưa chăn nuôi vất vả
Tuổi thơ nghèo , mà sung sướng tự do
Nhớ khoảnh khắc, núi chìm vào bóng tối
Giữa rừng xanh, vui thổi sáo nô đùa
Nay đã giàu, thì tuổi già ập đến
Ký ức đầy, tưởng nhớ quãng ngày thơ
Nhưng vẫn chăm lo xây dựng cơ đồ
Chủ nhân ông, một gia đình đông đúc
Cụ bâng khuâng ngắm trời cao, đất rộng
Nhìn đàn chiên, đang rời khỏi cánh đồng
Trông trời cao, cụ nghĩ ngợi mung lung
Ngày sắp đi qua bằng ngày mai đến
Trước mặt là đại dương mênh mông biển
Vững lòng tin, quân tử trước nấm mồ
Mặc núi cao, và biển dữ sóng xô
Giờ trong thể,gió ngừng trong im lặng
Cụ ngắm mặt trời đang dần dần tắt
Mặt trời tà ngắm cụ lúc tàn hơi.

Người dịch : Nguyễn Duy Yên







Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

SANS TITRE (Thơ dịch)

                                                                    Ảnh Internet

SANS TITRE (Victor Hugo- 1802-1885)

Enfant ! si j'étais roi,je donnerais l'empire
Et mon char,et mon sceptre et mon peuple à genoux
Et ma couronne d'or et mes bains de porphyre
Et mes flottes, à qui la mer ne peut suffire
Pour un regard de vous

Si j'etais Dieu, la terre et l'air avec les ondes
Les anges, les demons courbes devant ma loi
Et le profond chaos aux entrailles fécondes
L'étermité, j'espace,et les cieux et les mondes
Pour un baiser de loi.

Dịch nghĩa

VÔ ĐỀ

Em bé ! Nếu ta là Hoàng đế ta sẽ cho em vương quyền
Và long sa, vương trượng và thần dân dưới gối
và vương miện bằng vàng,nhà tắm bằng đá hoa văn.
Và hạm đội của ta mà biển không chứa đủ
Để được cái nhìn trìu mến của em.

Nếu ta là thượng đế ta cho em cả trái đất, khí trời và biển sóng
Cả thiên thần và lũ quỷ bị quy phục dưới luật pháp của ta
Và bao thứ hỗn mang đang nảy nở
Sự vĩnh hằng ,không gian, đất trời hành tinh
Để nhận ở em một nụ hôn.

Dịch thơ

KHÔNG ĐỀ

Nếu là Hoàng đế sẽ cho em
Vương trượng long sa với uy quyền
Vương miện bằng vàng buồng tắm đẹp
Thần dân quỳ gối dưới chân em.

Hạm đội của ta giữa biển khơi
Dưới tầm đôi mắt của em thôi
Nếu là thượng đế cho em cả
Trái đất biển xanh với khí trời.

Luật pháp của ta cả thế gian
Thiên thần quỷ dữ phải quy hàng
Đất trời sự sống sinh sôi nở
Rồi sẽ chìm sâu cõi vĩnh hằng.

Xáo trộn hành tinh trái đất tròn
Không gian hỗn độn sóng nguồn cơn
Công danh quyền quý đều quên lãng
Để nhận tình em một nụ hôn.

    Bài dịch : Nguyễn Duy Yên

LE FOSSOYEUR (Thơ dịch)

                                                              Anhr Internet

Georges Brassens

Le flossoyeur

Dieu c 'est que je n'ai pas le font méchant
Que je ne souhaite jamais la mort des gens
Mais si l'on ne mourait plus
Je revrais de faim sur mont talus
Je suis un pauvre fossoyeur

Les vivants croient que je n'ai pas de remords
A gagner mon pain sur le dos des morts
Mais ca tracasse et d'ailleurs
Je les en terre à contre coeur
Je suis un pauvre fossoyeur.

DỊCH THƠ


Có trời biết tâm tôi không hề độc ác
Chẳng cầu mong ai phải chết bao giờ
Nhưng nếu người ta không ai chết cả
Cái đói sẽ theo tôi xuống đáy mồ
Khổ cái thân tôi người đào huyệt

Những người sống tưởng tôi không ân hận
Kiếm miếng ăn trên xác chết bi ai
Tự thấy lòng mình nỗi buồn day dứt
Vùi chôn ai trong lòng đất u hoài
Khổ cái thân tôi người đào huyệt.

   Bản dịch của :Nguyễn Duy Yên

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

PLEURE (duy yen)

                                                                    Anhr Interrnet

                                      David Diop (1927-1960)
                                             SENEGAL

                                            PLEURE

                                Pleure. Ta route est longue
                                Pleure. Ton fardeau est lourd
                                Pleure surtout. Ta peau est noire
                                Et pourtant
                                Chanter c'est la vie
                                Danser la joie
                                Aimer ton désir

                                       Dịch nghĩa

                                    KHÓC ĐI

                               Khóc đi ! con đường của bạn còn dài
                               Khóc đi ! gánh trên vai còn nặng
                               Khóc đi nhất là da bạn thì đen
                               Ấy thế mà
                               Hát ca là đời bạn
                               Nhảy múa là niềm vui của bạn
                               Yêu thương là nỗi bạn ước ao.

                                       Dịch thơ

                                     KHÓC

                              Khóc ư ! hỏi khóc làm gì?
                             Đôi vai nặng gánh quản chi đường dài
                             Màu da đen áo phủ ngoài
                             Đem ca múa hát dâng đời niềm vui
                             Thương yêu tất cả mọi người
                             Ước sao đạt được là lời cầu mong.

                                Bản dịch của :Nguyễn Duy Yên











Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

"THĂM CÔN SƠN" MỘT BÀI THƠ HAY TRONG "BIỂN ĐỜI"

Ảnh Internet

Nhà giáo Dương Thanh Thúy
Giáo viên Tường Chu Văn An - Hà Nội
Khi Nguyễn Trãi làm thơ đánh giặc
Nguyễn Du viết Kiều đất nước đã thành văn
                                                                                              (Tố Hữu)
            Chúng ta nhắc tới Nguyễn Trãi là nói tới một vị anh hùng dân tộc, một người làm nên sự nghiệp "bình Ngô", một người thảo Bình Ngô đại cáo, một áng "thiên cổ hùng văn".
Tôi đã được giảng dạy thơ văn Nguyễn Trãi mấy chục năm, hay nói cách khác mình được gắn với nhà thơ tài năng, đức độ trong suốt cả cuộc đời dạy học. Nên khi đọc bài thơ Thăm Côn Sơn của bà  Đoàn Thị Kim Vân tôi thấy lòng mình xốn xang, nhớ về quá khứ một thời của lịch sử vừa hùng, vừa bi.
Mở đầu bài thơ, bà viết:
Ước nguyện từ lâu đến viếng thăm
Sao khuê Nguyễn Trãi bậc công thần
         Hai câu vào đề của bài thơ thất ngôn bát cú Đường luật đã đem đến cho người đọc một tình cảm, một sự nhận định về một vị anh hùng dân tộc. Là nhà giáo ở Trường Chu Văn An đã được đến Côn Sơn nhiều lần, mỗi lần tôi lại có những cảm xúc khác nhau.
         Nhà thơ Đoàn Kim Vân là một nhà doanh nghiệp giỏi ở đất Hà thành, có thể bận với công việc kinh doanh nên chưa có dịp đến Côn Sơn, song cũng có thể bà có những tình cảm giống của chúng tôi, tuy đã đến Côn Sơn mà vẫn ao ước có dịp đến thăm lại. Bởi nơi đây đã ghi đậm dấu ấn lịch dân tộc anh hùng Nguyễn Trãi.
        Côn Sơn đẹp và yên tĩnh ,với ngôi đền cổ kính ở trên khu đồi cao, có rừng thông vi vút, có tiếng suối reo róc rách hòa với tiếng chim kêu thánh thót, tạo nên một phong cảnh hữu tình.
            Chúng ta đọc tiếp hai câu thơ:
Rừng thông vi vút soi vầng nguyệt
Núi Trúc lao xao đón gió ngàn
        Nghệ thuật đối câu, đối ý, đối lời, đối hình khá nổi bật. Ta tới Côn Sơn vẳng nghe như đâu đây hồn thơ Nguyễn Trãi phảng phất giữa núi biếc, trăng ngàn. Câu thơ chỉ ít chữ mà bao hàm nhiều ý sâu xa, ta tự hào về Nguyễn Trãi bao nhiêu, chúng ta càng thêm cảm thương bấy nhiêu:
 Lệ Chi viên để lụy bậc thiên tài
Hận anh hùng nước biển Đông cũng không rửa sạch.
        Bà Đoàn Kim Vân cũng có câu thơ :
Vườn vải xa đưa lời oán hận
Bình Ngô vọng lại áng hùng văn
         Nỗi oan khiên của Nguyễn Trãi là nỗi đau của dân tộc, có lẽ bởi cái "ghen", cái "tị hiềm" của vua quan dưới chế độ phong kiến, mà Nguyễn Trãi lại là người đức độ, tài cao, rất mực trung thành, không ưa những kẻ xu nịnh, thì khó tránh khỏi lưỡi gươm oan nghiệt của kẻ gian thần.
           Đến hai câu kết:
Phù Lê một dạ đền ơn nước
Bia tạc muôn đời sáng cõi Nam
       Nguyễn Trãi là một vị anh hùng dân tộc, một người đã một lòng, một dạ Phù Lê để giành lại độc lập, cứu cho non sông đất nước thoát khỏi ách thống trị của kẻ thù tàn bạo.
        Nơi đây đã chứng kiến những giờ phút lịch sử Bác Hồ đến thăm Côn Sơn, người đã trầm ngâm đọc tấm bia ghi lại công lao to lớn của Nguyễn Trãi, nơi đã diễn ra cuộc gặp gỡ giữa hai vị anh hùng dân tộc với khoảng cách ngót 600 năm.
         Trải qua năm tháng của thời gian ,với bao biến thiên của lịch sử, Côn Sơn vẫn nặng lẽ, trầm tư tồn tại giữa đất trời .
         Đây hồn thiêng sông núi sẽ còn vọng lại mãi mai sau, một di tích lịch sử ,một danh nam thắng cảnh, xứng đáng để đời đời chiêm ngưỡng.

Tập thơ Biển đời nội dung rất phong phú, đa dạng, chứa đựng một số bài thơ hay. Song tôi chỉ dẫn ra một bài thơ Thăm Côn Sơn vì bài này gợi cho tôi nhiều cảm xúc, chính bà Kim Vân đã nói hộ tôi những điều mà tôi muốn nói.
       Biển đời vô cùng sâu rộng, chúng ta đang đi giữa biển đời, cái mênh mông khắc nghiệt ấy, chứa đựng bao nhiêu ẩn số mà ta cần giải đáp.
        Gấp lại tập thơ Biển đời của hai nhà thơ Nguyễn Duy Yên và Đoàn Kim Vân, tôi thấy bâng khuâng, man mác tình đời, sâu nặng triết lí về nhân tình thế thái ....
         Âu là cái nghiệp văn chương thường hay thả tâm hồn bay bổng, mong ước của con người sống chung thủy, lấy nhân đức làm lẽ sống.
Ngày đầu xuân Đinh Hợi.

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Ngày xuân đọc Kiều (Kim Vân)

Ảnh Internet

NGÀY XUÂN ĐỌC KIỀU

Mở trang Kiều nhớ Nguyễn Du
Hơi thơ còn đọng ngàn thu cho đời
Thương thay cho một kiếp người
Nợ tình ân oán khóc cười dở dang
Kiều thì nhất mực đoan trang
Sắc tài bạc phận đoạn trường đắng cay
Thơ càng đọc,đọc càng say
Mẫu người tốt xấu dở hay giãi bày
Chàng Kim Trọng xót xa thay
Duyên kia bèo bọt nước mây cách vời
Nhìn dòng nước cánh hoa trôi
Tình duyên dang dở đầy vơi nỗi lòng
Tiếc cho một kiếp má hồng
Sớm tàn xuân sắc ở trong cõi đời
Một tuồng những kẻ rong chơi
Tú Bà hang ổ buôn người lầu xanh
Lọc lừa có sã Sở Khanh
Ghen tuông hiếm có tiếng dành Hoạn Thư
Một tay xây dựng cơ đồ
Kiều gặp Từ Hải ơn nhờ cậy trông
Nữ nhi sánh với anh hùng
Giang sớm chiếm cứ vẫy vùng một phương
Mưu sâu kế hiểm khôn lường
Nghe Hồ Tôn Hiến con đường lợi danh
Mắc mưu thế trận tan tành
"Từ" đành chết đứng thắng thành bại thua
Kiều xem sống cũng bằng thừa
Đạm tiên tiền kiếp đã chờ đợi lâu
Tiền Đường sóng cả sông sâu
Gieo theo dòng nước thoát cầu trần gian
Số nàng còn lắm gian nan
Má đào nặng kiếp thác oan được nào
Qua thời khói lửa binh đao
Tình xưa Kim Trọng nao nao cõi lòng
Dù cho cách trở ngăn sông
Tìm nàng nối lại duyên nồng ngày xưa
Quản chi dầu dãi nắng mưa
Tái hồi Kim Trọng còn ngờ chiêm bao
Trời cho quả phúc dồi dào
Mặn nồng duyên cũ hợp vào duyên em
Trăng khuya trăng giãi đầy thềm
Tiếng kinh cầu nguyện cửa Thiền buồn vui

Nguyễn Du cụ Nguyễn Du ơi!
Thơ người động đến đất trời bao la
Ngày xuân mở cuốn Kiều ra
Mua vui mà thấy xót xa tình đời.

Xuân Ất Dậu (3-2005)

Đoàn Kim Vân



Thứ Năm, 6 tháng 12, 2012

Tìm lại hương xưa 01


Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 02


Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 03



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 04



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 05



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 06



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 07



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 08



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 09



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 10



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 11



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 12



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 13



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Tìm lại hương xưa 14



Bấm vào đây để nghe lời giới thiệu album Hương thơ 1 :

Mùa hương nhãn - Đoàn Kim Vân, nhạc Lê Xuân Thọ, Ca sĩ Phương Nga trình bày




Nghe nhạc


(Nhấn vào đây nếu chưa nghe được nhạc)