Chớm thu sang trời xanh biêng biếc
Mây trắng trôi lơ lửng tầng không
Lá chuyển sắc vàng trời dịu nắng
Sông buồn gọi gió, gió mung lung.
Thu vừa tới sen tàn cúc hẹn
Liễu mơ màng e thẹn gió đông
Trăng thu tỏ, hơi thu lành lạnh
Thu đi rồi em có buồn không.
Thu 1988
CÁC TÁC PHẨM CHÍNH
- TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
- DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
- CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
- BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
- TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
- MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
- MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
- NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
- MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
- MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
- TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003
Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011
Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011
CÔ GÁI LÀNG HOA (Nguyễn Duy Yên)
Nhanh tay vun xới luống hoa tươi
Đôi hàm răng ngọc run trong gió
Vẫn thấy môi em nhoẻn miệng cười
Sáng nay em đứng giữa vườn hoa
Duyên dáng làm sao cứ đẹp là
Như những nụ hồng chào nắng sớm
Vô tình anh lại ghé thăm qua.
Cô gái làng hoa có biết không?
Khối chàng trai trẻ vẫn chờ mong
Bén duyên đôi lứa cùng chung sức
Gửi trọn yêu thương một tấm lòng.
.
Mưa nắng quản chi nỗi nhọc nhằn
Tô điểm cho đời những nét xuân
Có ai thấu hiểu lòng cô gái
Nhen nhóm lửa tình trong giá băng.
Đông 1998
Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2011
NGUỒN VUI (Nguyễn Duy Yên)
Vui với tuổi già một nguồn thơ
Yêu xuân chưa biết đến bao giờ
Hương vị ngày xanh còn thăm đượm
Nguyên vẹn tình đời một giấc mơ.
Ngày qua năm tháng cứ dần qua
Bao đêm trăng khuyết lại trăng tà
Thời gian lặng lẽ trôi nhanh quá
Đích đã gần rồi vẫn ngỡ xa.
Trông cánh hoa rơi cũng thấy buồn
Bình minh sao nỡ vội hoàng hôn
Thu đến mang theo mùa lá rụng
Rồi lại xuân về muôn sắc hương.
Có những bài thơ bỏ lãng quên
Vì đời bận rộn cuộc đua chen
Nàng thơ tủi phận duyên không bén
Chẳng lẽ đem thơ đọ với tiền
7-2002
QUA ĐÈO HẢI VÂN (Nguyễn Duy Yên)
Quanh co dốc núi đường đèo
Sương pha mờ ảo, mây treo lưng đầu
Với nhìn thăm thẳm vực sâu
Ì ầm sóng vỗ dưới bầu trời xanh
Chân trời xa biển mông mênh
Con thuyền ẩn hiện bồng bềnh, nhấp nhô
Hữu tình cảnh vẽ nên thơ
Niềm riêng như mối tơ vò ngổn ngang
Dấu xưa phế tích hoang tàn
Cổng thành phân định, Bắc - Nam đỉnh đèo
Hải Vân, hai tiếng thân yêu
Có qua mới biết dốc đèo Hải Vân
Ào ào gió thổi quanh năm
Bốn mùa sương phủ mây giăng mịt mờ
Xưa kia rừng, núi hoang sơ
Vượt đèo như thể giấc mơ hãi hùng
Qua đèo nay đã ung dung
Xe bon bon chạy dọc cùng biển khơi
Tầng cao, tầng thấp chơi vơi
Đường vui kẻ ngược, người xuôi vượt đèo
Cao cao gió lộng mây chiều
Nhó ai, ai nhớ, ai gieo nỗi buồn
Tiễn người biển lại cô đơn
Còn non, còn nước vẫn còn hợp tan.
Đèo Hải Vân (10-4-2002)
Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011
LỜI RU CỦA BIỂN (Đoàn Kim Vân)
Sóng xô vỗ nhịp thầm thì ru em
Trời xanh biển cũng xanh thêm
Cát phơi nhạt nắng trời êm êm chiều
Nơi hò hẹn của tình yêu
Giấu bao bí ẩn bao điều ước mơ
Chưa từng hẹn biển bao giờ
Mà sao gặp biển lòng ngơ ngẩn lòng
Sóng dồn làn cát uốn cong
Núi non trùng điệp mênh mông đất trời
Xa xa ngàn dặm biển khơi
Sóng lòng hòa với sóng đời biển ru.
Trà Cổ 5-1987
Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011
VỊNH CON MÈO(Nguyễn Duy Yên)
Rừng xanh mãnh Hổ chúa sơn lâm
Ngoan ngoãn phận Mèo ở với dân
Sớm tối rình mò săn lũ chuột
Giúp người tiêu diệt lũ tham ăn.
Tuổi Mèo Tân Mão thế mà oai
Nanh vuốt râu hùm chẳng kém ai
Hùng hổ cậy mình to cái xác
Trên cao chú Mãn cứ cười hoài.
Điệu bộ xem ra rất dịu hiền
Cái đuôi ngoe nguẩy để làm duyên
Ra vào sớm tối vui nhà cửa
Tiểu Hổ danh vang khắp mọi miền.
Mưu sâu khôn quá bác*Mèo ơi
Phận chuột lo toan cúng giỗ rồi**
Bác đến hỏi thăm tình nghĩa quá
Sểnh ra bác chộp mất toi đời.
*Lời chuột nói với Mèo
**Dựa theo ca dao:
......Chú chuột đi chợ đường xa
Mua mắm mua muối giỗ cha chú mèo.
Đầu Xuân Tân Mão
( 2-2011)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)