CÁC TÁC PHẨM CHÍNH

  • TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
  • DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
  • CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
  • BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
  • TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
  • MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
  • MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
  • NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
  • MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
  • MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
  • TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011

HÀ NỘI LỤT (Kim Vân)


Hai nhăm năm gặp một lần
Mưa to ròng rã kéo gần bốn hôm
Trời làm lũ lụt bốn phương
Gây nên bao cảnh thảm thương đau lòng
Phố phường nước ngập thành sông
Thuyền bè xuôi ngược như trong bàn cờ
Nhìn trông xe máy,ô tô
Chềnh ềnh mặt phố nằm co xếp hàng
Dân tình lâm cảnh lầm than
Giao thông nghẽn tắc,nguồn hàng hiếm khan
Mịt mù điện mất tràn lan
Đêm nằm chỉ sợ kẻ gian lọt vào
Mỗi ngày thực phẩm leo cao
Đồng lương có hạn liệu sao bây giờ?
Cầu trời đừng đổ cơn mưa
Mong ông "thoát nước"sớm trưa lo giùm
Tiền chi dân chẳng ngại ngùng
Mà sao úng lụt lung tung thế này?
Lẽ gì đành chịu bó tay
Úng lụt Hà nội biết ngày nào thôi?
Gió mưa là việc của trời
Chống chèo lũ lụt con người phải lo
Xin ông thoát "nước" nhớ cho
 Dân cam chịu mãi,chớ hò hẹn suông!

Viết trong những ngày lũ lụt ở Hà nội
từ 1-4 tháng 11 năm 2008 (3-6 tháng 10
năm Mậu Tý).Trận mưa to thế kỷ.

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2011

Thời gian và không gian(ĐKV)

                    Khoảng trống không gian chỉ là trìu tượng
                    Đường đấu tranh vui sống với thời gian
                    Ngọn bút điểm tô bao cảnh huy hoàng
                    Chớ để phí thời gian trong khoảnh khắc
                    Ngày tháng vô tình qua đi giây lát
                    Thơ,họa rung lên khúc nhạc mơ hồ
                    Hướng tương lai ta ra sức điểm tô
                    Giấc mộng tưởng choàng lên ngôi biệt thự
                    Với không gian, thời gian là bất tử
                    Cuộc sống này tính từng phút từng giây
                    Vũ trụ mênh mông ngày lại qua ngày
                    Hãy quên đi biết bao điều phi lý
                    Ngẩng đầu lên nâng cao tầm suy nghĩ
                    Lòng tràn đầy những ký ức xa xưa
                    Gửi tâm hồn vào những áng văn thơ
                    Chớ phí thời gian vào mơ với mộng
                    Vạn vật đang biến dần trong khoảng trống
                    Luật sinh tồn vật lộn với thời gian
                    Hiến thân mình cho Tổ quốc vinh quang
                    Đời người ngắn, không gian là vô tận
                    Tim ngừng đập chẳng còn chi ân hận
                    Thông điệp đời xin gửi tới mai sau
                    Không gian bao la muôn sắc muôn màu
                    Sống lý tưởng với niềm tin hy vọng.

                                                          3-2010

TIỄN EM(Đoàn Kim Vân)

                                        Một sớm mùa xuân chị tiễn em
                                                     Con tim thổn thức dạ sầu thêm
                                                     Ngoài trời mưa bụi mây giăng mắc
                                                     Thoáng cánh hoa rơi rụng cuối thềm

                                                     Hai mái đầu xanh tóc bạc rồi
                                                     Tiễn em tâm sự lúc đầy vơi
                                                     Người đi kẻ ở bao lưu luyến
                                                     Giây phút êm đềm lặng lẽ trôi.

                                                     Giọt nhớ, giọt thương ngấn lệ buồn
                                                     Một trời quan tái nỗi sầu vương
                                                     Tiễn em lòng chị bâng khuâng quá
                                                     Dù biết chia ly vốn lẽ thường.

                                                     Tình chị !àm sao nói hết lời
                                                     Bồn chồn rạo rực lúc chia phôi
                                                     Trải qua một kiếp đời ngang dọc
                                                     Mỏi cánh chim bay khắp ngả trời.

                                                     Luyến tiếc làm sao quãng ngày thơ
                                                     Thuở xa xưa ấy đã phai mờ
                                                     Chim non ríu rít cùng chung tổ
                                                     Còn lại bây giờ một giấc mơ.

                                                      Thôi nhé! mai ngày gặp lại nhau
                                                      Nét xuân tươi thắm giữ nguyên màu
                                                      Thời gian đâu biết ngưng chờ đợi
                                                      Nước chảy xuôi dòng thoáng bóng câu.

                                                      Viết vào một sớm mùa xuân Kỷ Sửu
                                                                        tiễn em gái Đoàn Xuân Quỳ ở thành phố
                                                                        Hồ chí Minh ra Hà nội thăm gia đình từ
                                                                       1-3 đến 25-3-2009.

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

BÓNG NGƯỜI THÔN NỮ(Duy Yên)


                                                                             Mến tặng Vân và em Thiềm  
                                                     trong dịp hồi cư tham gia sản xuất 1-1955                          


                            Mảnh đất ấy thiếu người vun xới
                            Nếp nhà xưa  trơ trọi vườn hoang 
                            Còn đâu cây mít, cây bàng
                            Lá khô cành héo xóm làng xác xơ.

                            Mảnh đất ấy từ nay sống lại 
                            Có bóng người thôn nữ say sưa
                            Cuốc trên mảnh đất hoang vu
                            Tạo nên cuộc sống trong mùa đấu tranh.                                                      
                            Đôi bàn tay đổi màu cho đất
                            Vườn rau xanh ôm nếp nhà xinh
                            Trông cô thôn nữ thêm tình
                            Mảnh vườn càng đẹp cô mình thêm vui.


                            Và từ đấy tiếng cười rộn rã
                            Mầu ngô, khoai, sắn, đỗ thêm nhiều
                            Đẹp lòng ta biết bao nhiêu
                            Câu hò, câu hát khi chiều buông rơi.


                            Mảnh đất ấy như đang chắp cánh
                            Bay thênh thang trong cảnh hòa bình
                            Nối dài những mái nhà xinh
                            Ruộng vườn tô thắm màu xanh đất trời.

                                                                                          Tháng 1-1955

TỔ ẤM HƯƠNG QUÊ (Đoàn Kim Vân)

                                                              
                                                                 Kính tặng quê hương.
                                                                        Đoàn Kim Vân
Hoa cau tơ óng sắc vàng
Tình quê hòa quyện tỏa lan hương nồng
Nơi đây mảnh đất tổ tông
Cháu con nối nghiệp vun trồng tốt tươi
Vườn cây, ao cá thảnh thơi
Nhà thờ, biệt thự sáng ngời niềm tin
Xóa đi bao nỗi ưu  phiền
Một thời nghèo khổ truân chuyên kiếp người.

Hòn non bộ cá lượn bơi
Bờ ao bầu bí, mồng tơi xanh rờn
Giàn thiên lí tỏa hương thơm
Nhãn vàng, mít, khế quả vươn trĩu cành
Chim về xây tổ đất lành
Thú quê vui với trăng thanh gió ngàn
Nắng vàng ngày tạnh mây quang
Hương đồng gió nội dịu dàng trời xanh
Ngắm trông phong cảnh hữu tình
Đề huề con cháu lòng thành khói hương
Dù đi khắp mọi nẻo đường
Quên sao tổ ấm thân thương quê mình?
                                                 6-2010

ĐÊM TRĂNG SÁNG ( Đoàn Kim Vân)






Mây tan gió vén tầng không
Trăng soi tỏa sáng mênh mông đêm hè
Trải dài một dải sông quê
Bóng đôi trai gái ngồi kề bên nhau
Chị Hằng tỏa sáng đêm thâu
Đung đưa mặt nước nhuộm màu vàng phai
Tơ lòng chia sẻ cùng ai?
In trong mộng tưởng nhớ hoài ngày xanh
Không gian riêng của chúng mình
Thời gian lặng lẽ vô tình qua đi
Tuổi xuân hỏi được mấy thì?
Một vầng trăng sáng đẹp khi trăng tròn
Giữ sao một tấm lòng son
Trọn đời nguyên vẹn tâm hồn trẻ trung 
Đêm khuya trời mát trăng trong 
Dân làng yên ngủ giấc nồng say xưa
Đường về ngõ xóm vắng thưa
Vầng trăng lẻ bóng tiễn đưa cũng buồn
Đôi đầu ướt đẫm sương buông
Nhớ hoài đêm ấy trăng suông tự tình.
                     
                                       5-1956