CÁC TÁC PHẨM CHÍNH

  • TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
  • DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
  • CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
  • BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
  • TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
  • MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
  • MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
  • NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
  • MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
  • MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
  • TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003

Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010

THĂM THÁC ĐATANLA(Đoàn Kim Vân)


                           Thác nước thông reo cảnh hữu tình
                           Đá chìm mặt nước đá chênh vênh
                           Mây trôi từng dải trời xanh thẳm
                           Heo hút suối sa lá dập dềnh
                           Thác đổ ào ào gào trước gió
                           Mơ màng lạc lối cảnh thần tiên
                           Thả hồn viễn khách ru theo  mộng
                           Datanla vừa lạ đã thành quen.

                                                                                                 Đà Lạt 6-1998

THĂM THÁC PREEN (Đoàn Kim Vân)

Quanh co những dốc cùng đèo
Âm u rừng núi thác reo đêm ngày
Vui chân mình tới nơi đây
Vi vu gió thổi chốn này thác Preen
Đường rừng đi lại chưa quen
Cỏ cây hoa lá vây xen quanh người
Vòng vèo bậc đá chơi vơi
Nhạc reo thác đổ nụ cười rừng xanh
Bầu trời tỏa sáng lung linh
Nước luồn róc rách chông chênh nắng chiều
Đất trời càng ngắm càng yêu
Đường về sao nhớ dốc đèo thác Preen.

                                                                                                         Đà Lạt 6-1998

ĐÀ LẠT TRONG TÔI (Đoàn Kim Vân)


                                  Chợt gặp thu sang giữa nắng hè
                                  Mặt hồ rợp bóng mấy hàng me
                                  Rừng thông cao vút trời xanh thẳm
                                  Lưng lửng chiều buông gọi gió về
                                  Khoe sắc bốn mùa hoa nở rộ
                                  Mơ màng cảnh vật gợi hồn quê
                                  Nơi đây hoa hậu miền sơn cước
                                  Dẫn khách đa tình lạc Bến mê.

                                                                                          Đà Lạt hè 1998

TÌNH YÊU ĐÀ LẠT (Đoàn Kim Vân)

                                 Đã đến đây rồi Đà Lạt ơi
                                 Trăm năm chẳng hẹn một đôi lời
                                 Gió lành chào khách hoa mừng đón
                                 Tạo hóa cho ta gặp gỡ người
                                 Ẩn mình soi bóng lầu Tình ái
                                 Thung lũng Tình yêu nhắn ngỏ lời
                                 Hồ đã vì ai mà Than thở
                                 Còn lại Xuân Hương một khoảnh trời.

                                                                                                                      Đà Lạt 1984

CHIỀU ĐÀ LẠT (Đoàn Kim Vân)

                           
                            Đà Lạt dừng chân một buổi chiều
                            Cao nguyên vi vút gió thông reo
                            Lâu đài trầm tĩnh uy nghi quá
                            Lãng đãng sương chiều tiếng nhạn kêu
                            Thơ mộng Xuân Hương hồ nước biếc
                            Cam Ly thác đổ nước trong veo
                            Than thở cùng ai hồ tĩnh lặng
                            Tơ lòng du khách thả hồn theo.
 
                                                                                               Đà Lạt hè 1980

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

THI SĨ ĐÓN XUÂN

                                                                               
                                                                                 Tặng bạn thơ.

                                     Mỗi năm một lần Tết
                                     Gặp lại sắc hoa đào
                                     Đường vui như trẩy hội
                                     Đất trời cũng đảo chao.


                                     Lạc lối vào dòng người
                                     Đua nhau đi sắm Tết
                                     No mắt ngắm cảnh đời
                                     Mặc mưa phùn gió rét.


                                     Vui gì bằng vui Tết
                                     Khổ gì bằng tiền hết
                                     Công nợ kẻ đến đòi
                                     Vợ con thì chì chiết.


                                     Thanh bần trong cuộc sống
                                     Thơ bán chẳng ai mua
                                     Lấy gì mà sắm Tết.
                                     Chuyện thật tưởng như đùa.


                                     Nàng xuân tươi hớn hở
                                     Thăm hỏi thi sĩ nghèo
                                     Nằm suông chờ đón Tết
                                     Nghe khúc hát mưa reo.


                                     Lặng nhìn thiên hạ Tết
                                     Rượu nhạt thơ đôi vần
                                     Niềm tin từ đâu đến
                                    Xóa hết cả gian truân.

                                     Năm sau đào lại nở
                                     Một mùa xuân đi qua
                                     Dòng đời trôi êm ả
                                     Vẫn còn xuân với ta.


                                                                                  .Xuân 1978
                                                                             Nguyễn Duy Yên

ĐỜI

                      Thân tặng NGND giáo sư
                   Dương Viết Á nhân dịp 70 năm ngày sinh.

Dòng nước chảy xuôi đời chảy ngược
Nghĩa tình trang trải bảy mươi xuân
Trần ai tri kỷ còn duyên nợ
Sớm tối vui cùng với bạn văn.
                                                           Mùa Thu 2004
                                                        Nguyễn Duy Yên

ÔI THỜI GIAN ! (Nguyễn Duy Yên)


                                 Em bảo xuân đi xuân lại đến
                                 Anh rằng! Ừ nhỉ đã tàn xuân
                                 Thời gian là thế vô tình lắm
                                 Tính sổ mấy người được quá trăm.
                                                                                                                Xuân 2003

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Tâm sự cô lái đò (Nguyễn Duy Yên)


Đò em đưa khách qua sông
Thuyền vừa ghé bến mà lòng thấy xa
Ngày ngày bao chuyến đò qua
Người đi để nhớ chắc là tơ duyên.

Thầm mong trước lạ sau quen
Bến gieo nỗi nhớ riêng em đợi chờ
Đượm buồn đôi mắt ngây thơ
Bên này, bên ấy đôi bờ cách sông.

Thuyền em mát mái xuôi dòng
Hỏi người chung bến chung lòng được chăng?
Ngày trôi cùng với tháng năm
Dâu xanh còn kén con tằm nhả tơ.

Cô lái đò bến sông xưa
Cô đơn lẻ bóng giấc mơ chưa thành
Phương trời xa một mối tình
Coi như giấc mộng chưa thành thoảng qua.

Bến sông xưa một chiều tà
Có người thơ thẩn biết là về đâu!
Con đò vắng nước sông sâu
Cô lái đò đã bắc cầu sang ngang.

                                                                                    Bến cũ một chiều Đông
                                                                                             (1952)

HƯƠNG TÓC NHỚ DUYÊN XƯA( Nguyễn Duy Yên)


                                     Tóc em như mây bay
                                     Vuốt nhẹ đôi bàn tay
                                     Soi mình in bóng nước
                                     Hương lan tỏa ngất ngây.


                                      Cô mình đâu có hay
                                      Xa, chàng trai đứng ngắm
                                      Mà lòng đã mê say
                                      Tóc huyền dài chấm gót
                                      Uốn khúc như rồng bay.

                                      Để ai hằng mong đợi
                                      Ước gì có dịp may
                                      Em nhờ nâng mái tóc
                                      Cho duyên bén từ đây.

                                                                                               Xuân 1993

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

LẶNG LẼ(Thơ Đoàn Kim Vân)


                                 Nắng tắt không gian chiều lặng lẽ
                                 Mây bay vội vã biết về đâu?
                                 Trăng sao sáng tỏ đêm chìm xuống
                                 Trái đất quay cuồng cuộc bể dâu!

                                                                                                       10-2005

ĐỜI HOA (Thơ Đoàn Kim Vân)

                                 Sắc thắm hương say hoa nở rộ
                                 Chào xuân én lượn bướm vờn hoa
                                 Hoa tàn nhị rữa trơ thân lá
                                 Bướm lánh tìm đường trốn chạy xa.

                                                                                                                                 8-2004

NỖI ĐỜI (Thơ Đoàn Kim Vân)

Sương mai phủ đục bầu trời
Hương sen thoang thoảng nhớ người bán hoa
Nét quê duyên dáng mặn mà
Sớm pha nắng sớm, chiều pha nắng chiều
Con thuyền nhỏ bóng xiêu xiêu
Hai tay khua nước lái chèo thuyền trôi
Ngắt bông hoa bán cho đời
Hương thơm, thơm cả đất trời mai sau
Tiếc thay hồ đã hoen màu
Giành nhau chiếm đất tranh nhau miếng mồi
Dân lành chỉ biết than ôi!
Nỗi buồn chia sẻ đầy vơi với hồ
Cô hàng hoa đất cố đô
Đường xưa vắng bóng bây giờ ở đâu?

Một chiều trời đổ mưa mau
Dừng chân tôi ghé qua lầu trú chân
Bóng ai dần bước tới gần
Hình như cô gái quen thân thuở nào
Nhận ra nhau cúi đầu chào
Nỗi mừng xen nỗi nghẹn ngào tủi thân
Cô đi vào chốn bụi trần
Hồ sen cảnh cũ quên dần mờ xa
Cô đi vào chốn phù hoa
Xập xình tiếng nhạc đèn lòa canh thâu
Hương xưa nay đã phai màu
Nổi chìm rồi biết mai sau thế nào?
Xót đời dạ cứ nao nao
Mưa rơi trắc ẩn rót vào lòng ai!

                                                                                   Tây Hồ một chiều mưa
                                                                                                9-2001

Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

GỬI EM (Thơ Nguyễn Duy Yên)


                                    Đẹp lắm trăng thu buổi đêm rằm
                                    Hồ Gươm soi bóng ánh trăng trong
                                    Đất nước thắm tình muôn vẻ đẹp
                                    Em ơi có thấu nỗi lòng không?


                                    Lạnh gió mùa thu rụng lá vàng
                                    Sen tàn cúc nở đón thu sang
                                    Làn môi thiếu nữ khoe mùa cười
                                    Mái tóc xanh tươi má mịn màng.


                                    Nhớ lại thu qua một sớm nào
                                    Anh về xin cưới cảnh vui sao
                                    Thẹn quá rộn lên lòng thiếu nữ
                                    Men tình say nhẹ bốc dần cao.


                                     Vườn hoa em tặng đóa hoa kiêu
                                     Cũng bởi tình ta gắn bó nhiều
                                     Tất cả tình em thu trọn lạị
                                     Dồn chung hơi thở gửi người yêu.

                                     Từ ấy bôn ba giữa cuộc đời
                                     Vui buồn hai đứa xẻ làm đôi
                                     Mừng mừng tủi tủi bao nhiêu bận
                                     Nước mắt  hòa theo khúc nhạc cười.

                                                                                 Đêm Trung thu năm Bính Thân
                                                                                                       Hà Nội 1956


Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

MẢNH ĐỜI (Thơ Nguyễn Duy Yên)

Giữa phố phường ngột ngạt
Xe chạy như thoi đưa
Người đi sao vội vã
Như sợ trời sập mưa.


Mặt đường đầy cát bụi
Như đất buổi hoang sơ
Ước một môi trường sạch
Mà ngỡ mình trong mơ.


Trông em cười duyên dáng
Tà áo bay phất phơ
Điểm cho đời thêm đẹp
Khiến lòng trai ngẩn ngơ.

Nhớ lại tuổi hai mươi
Giật mình, ôi ! thời gian
Soi gương thấy đầu bạc
Mà tiếc ngày xuân : Tàn

Không gian vẫn yên tĩnh
Trời đất lại quay cuồng
Sóng lòng dâng xao động
Dư âm của chiến trường.

Bon chen giữa dòng đời
Mưu cuộc sống vui tươi
Đội trời và đạp đất
Rồi ra cũng thế thôi...!

                                     10/1996

ƯỚC MONG (Thơ Nguyễn Duy Yên)

                             Anh chỉ muốn tâm hồn trong trẻo mãi
                             Như mùa trăng hò hẹn quãng ngày thơ
                             Anh chỉ muốn tình đôi ta chẳng bến bờ
                             Như tấm lụa dệt theo ý lòng người thôn nữ
                             Anh chỉ muốn tình yêu không vướng sầu tư lự
                             Như hoa thơm, cây cỏ ấm mùa xuân
                             Anh chỉ muốn bên em ấm áp vô ngần
                             Như lò sưởi những đêm đông giá lạnh
                             Anh chỉ muốn tình đôi ta là vô tận
                             Như sông dài biển rộng tít trời xa
                             Anh chỉ muốn nghe giọng nói hiền hòa
                             Như khúc nhạc bên dòng sông Đa nuýp
                             Anh chỉ muốn hai tâm hồn hòa một nhịp
                             Như dòng máu đỏ quyện theo nhau
                             Em ơi, đôi ta  chung một nhịp cầu
                             Hãy vững bước trên đường đầy hy vọng.

                                                                                                                        9/1958

Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

CHIỀU TIỄN BIỆT (Thơ Đoàn Kim Vân)


                                    Bóng chiều đổ xuống mấy hàng cây
                                    Tiễn nhau nhớ mãi quãng đê này
                                    Hàng tre soi bóng bên sông vắng
                                    Đôi lòng bịn rịn lúc chia tay.


                                    Chẳng muốn xa nhau chẳng muốn rời
                                    Rồi đây hai đứa lại hai nơi
                                    Mỗi chiều buông xuống gieo nhung nhớ
                                    Chiếc bóng cô đơn lẻ bóng người.


                                    Mang theo nỗi nhớ mấy yêu thương
                                    Tấm áo phong sương bụi chiến trường
                                    Khoác gói lên vai rời mái ấm
                                    Lòng còn bịn rịn với tơ vương.


                                    Dấu sao tình cảm lúc chia ly
                                    Nắm chặt tay nhau biết nói gì

                                    Khóe mắt người yêu mi ướt lệ
                                    Lặng nhìn từng bước bóng người đi.

                                                                                                        Quê hương 13/6/1956

Cảm thơ Nguyễn Bính

Kể thì cũng đấng tài hoa
Mắc duyên bút mực số là long đong
Thơ buồn nghe đến não nùng
Nỗi lòng dang dở ngang cung tiếng đàn
Nổi chìm chiếc bóng cô đơn
Phong trần một kiếp tủi hờn vì ai?
Trăm năm là ngắn hay dài
Nửa chừng xuân đã ra người đời xưa.

                                                            02/1987
                                                    Nguyễn Duy Yên

XUÂN ĐỜI (Nguyễn Duy Yên)

Giang tay ôm lấy sự đời
Xuân sang nô nức người người đón xuân
Tháng năm trời đất xoay vần
Tiếng thơm lưu mãi cõi trần vẫn hay
Kiếp người như kiếp con quay
Tít mù rồi cũng có ngày lăn queo
Đời người lắm lúc gieo neo
Gian nan thử sức đói nghèo thử gan
Vẫy vùng cùng với giang san
Mà mang chí lớn lo toan việc đời
Yêu xuân, yêu cảnh, yêu người
Đề thơ khai bút mấy lời mừng xuân.

                                             Xuân Quý Hợi (1983)

Tình đợi (Thơ Nguyễn Duy Yên)


Kìa trông con nhện chăng tơ
      Tình em dệt đến bao giờ hỡi anh
Líu lo chim hót trên cành       
                Mơ màng như thấy mộng thành lứa đôi.

                      Xuân Quý Hợi (1983)

Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010

Bài thơ xuân - Kính tặng chị Ngọc Hương

Em mừng tuổi chị đã cao
Hồn thơ lai láng dạt dào tình xuân
Ung dung trên bước đường trần
Chị em ngày một thêm thân tuổi già
Thời gian vun vút trôi qua
Thơ văn kết đọng mặn mà niềm vui
Trăm năm một kiếp con người
Nước cờ cao thấp cuộc chơi ân tình
Xa lắm rồi tuổi bình minh
Trời cho hai chị em mình còn đây
Cây đời xanh, lộc thêm dầy
Vui cùng trăng gió mà say hương đời
Thơ còn viết mãi chưa thôi
Đa mang duyên nợ đất trời văn chương.

                                          Đầu xuân Giáp Thân (01/2004)
                                                    Đoàn Kim Vân

Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010

EM ĐẸP (Thơ Nguyễn Duy Yên)

Anh không muốn ví em đẹp như hoa
Bởi hoa có đẹp nhưng hoa chóng tàn
Anh không muốn ví em là mây là gió
Bởi mây trôi theo gió để rồi tan
Anh không ví em, thiên thần vệ nữ
Chuyện thần tiên đâu thật ở trần gian
Anh chỉ muốn em xinh tươi trẻ đẹp
Vui hồn nhiên trong tiếng nói dịu dàng
Nhận ơn huệ từ thiên nhiên ban tặng.
Em nước da nâu nhuộm màu sương nắng
Mái tóc dài óng ả tỏa hương thơm
Đôi mắt trong xanh chẳng chút u buồn
Hiền dịu như nước hồ thu gợn sóng
Em với nụ cười bao người say đắm
Anh tìm em chân thật giữa đời thường
Chẳng tìm em trong sách vở văn chương
Vì cõi mộng thơ văn chỉ là huyền ảo
Có thể tìm em từ trong dông bão
Hay giữa trời quang gió mát trăng thanh
Anh muốn ví em như ngọn gió lành
Bởi gió lành không mang theo điều dữ
Anh muốn ví em là cô thôn nữ
Sống tin yêu mà chẳng biết dối lừa
Thôi không biết ,ví em là gì gì nữa
Bởi em đã thật xứng :Một con người.


                                                  3- 2004



CẢM ĐỀ TẬP THƠ BIỂN ĐỜI

                   I
Đã chót sinh ra giữa biển đời
Tránh sao sóng gió vạn trùng khơi
Trăm năm chèo chống thân chìm nổi
Một kiếp đan xen chuỗi khóc cười
Vẫn biết trần gian như gió thoảng
Chẳng đành thân phận phó mây trôi
Phải đâu vạn sự do thiên định
Họa phúc xưa nay bởi tại người.                   
                        II

Họa phúc xưa nay bởi tại người
Nên duyên tri kỷ kết thành đôi
Sông dài biển rộng dù xa bến
Gió thuận buồm xuôi vẫn tới nơi
Mọi khúc gian nguy đều vượt cả
Bao phen thử thách cũng qua rồi
Nhà hưng nước thịnh vui thành đạt
Tâm trí từ nay đã thảnh thơi.


                  III
Tâm trí từ nay đã thảnh thơi
Ngũ hồ thả nhẹ lá thuyền chơi
Mây xanh khói biếc hồn bay bổng
Nét bút đường tơ rượu đón mời
Hai tiếng lòng rung tình nghĩa vẹn
Một chân trời mới cỏ hoa tươi
Nhân sinh tự cổ mà như thế
Hạnh phúc thênh thang vạn dặm đời.


                    Mùa xuân năm Đinh Hợi(2007)
                                  Anh hùng lao động
                                  Giáo sư Vũ Khiêu




Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

Tặng hai tác giả DẶM ĐỜI

Từ trỏ trăng kia nguyện chữ đồng
Mối tình đẹp mãi giữa non sông
Mây xanh khói biếc trăm năm hẹn
Bút sắc gươm thiêng một Tiếng lòng*
Giải bốn phương trời muôn nỗi nhớ
Xuyên hai thế kỷ một niềm trung
Đường Đời vạn Dặm chân không mỏi
Hoa nở như thơ những đóa hồng.

  *Tiếng lòng,tập thơ của Nguyễn Duy Yên-
     Đoàn Kim Vân NXB VH-TT 1997.

                             4/10/1999 (Kỷ Mão)

                             Giáo sư Vũ Khiêu

Câu đối Giáo sư VŨ KHIÊU tặng vợ chồng YÊN-VÂN

Câu đối : I

Mây xanh khói biếc trăm hẹn
Bút sắc gươm thiêng một Tiếng lòng.

                              Mùa thu năm Mậu Dần (1998)

Câu đối II

Khói mây mở rộng Chân trời mới
Cho Tiếng lòng bay vạn Dặm đời.

                     Xuân Quý Mùi (2003)

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010

PHONG TRẦN (Nguyễn Duy Yên)

Phong trần lắm nỗi đa đoan
Tài hoa bạc mệnh muôn vàn đắng cay
Thân lươn bao quản vũng lầy
Trời xanh độc địa trời hay chăng trời.


                        Nợ

Chẳng nợ văn chương chẳng nợ đời
Kiếm đâu ra thú để mà chơi
Con đường danh lợi ai qua khỏi?
Một kiếp bon chen giữa biển đời.

CHỚM XUÂN - Nguyễn Duy Yên)

Chim đậu cành tre nắng dát vàng
Đôi bờ qua lại bến đò ngang
Chợ làng nhóm họp đầu xuân mới
Trai gái rủ nhau đi hội làng.

                             Xuân Canh Dần(2010)

HOA ĐỜI - Thơ Đoàn Kim Vân

                                                                              Tặng ba con dâu :Kim Cúc
                                                                                   Mai Hồng - Vân Anh


Cúc vàng chào đón thu sang
Hồng tô sắc thắm dịu dàng nở hoa
Anh đào cánh trắng nõn nà
Bốn mùa hòa quyện vườn nhà tỏa hương.

Dù cho mưa gió thất thường
Chẳng lay chuyển gốc vấn vương tình đời
Mầm non ngày một sinh sôi
Hoa đời tỏa sáng rạng ngời sức xuân.

Nhân có vận đất có tuần
Cây xanh tốt bởi chuyên cần bón chăm
Trọng tài đức sáng chữ tâm
Biết điều phải trái tự răn nên người.

Vườn trần hoa lá tốt tươi
Ngắm xem phong cảnh lòng vui rộn ràng
Những mong trời tạnh mây quang
Chồi non mơn mởn lộc tràn nhựa xuân.

                                                  Xuân Đinh Hợi (2007)

Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

BỐN MÙA ( Đoàn Kim Vân)


                                   Tôi yêu nàng lắm hỡi nàng xuân
                                   Tấm áo thanh thiên phủ bụi trần
                                   Nàng là mộng ước niềm hy vọng
                                   Khép kín vòng đời tuổi thanh tân.


                                   Hè về oi ả tiếng ve kêu
                                   Giọng Quốc* oán than buổi xế chiều
                                   Hương sen thơm ngát bay thoang thoảng
                                   Ngọn gió đưa tình, khóm trúc xiêu.


                                   Trời ngả sang thu dịu nắng hè
                                   Cánh cò phấp phới trải đồng quê
                                   Bao nhiêu thiếu nữ mơ mùa cưới
                                   Đón đợi heo may gió lạnh về.


                                   Đêm ngắn ngày dài báo hết năm
                                   Nắng thu vương lại chút hương thầm
                                   Nụ đào hé nở chào xuân mới
                                   Báo hiệu ngày đông đã cạn dần.

                                           *Chim Quốc               
                                                                                                Cuối Đông Bính Tuất (2006)




.   
                    

         

GỬI CHỊ TÔI (Nguyễn Duy Yên)


Mỗi năm lại một xuân về
Xa xôi gửi chị tình quê ấm nồng
Bao giờ thỏa được ước mong
Gặp nhau tay bắt mặt mừng mới vui
Nằm mơ em gọi chị ơi
Bâng khuâng nhớ lại một thời xa xăm
Thế là đã hết một năm
Xuân còn qua lại bao lần nữa đây
Thưởng xuân cạn chén vơi đầy
Lòng không sao cả mà say nghĩa tình
Buồn vui mình lại với mình
Trong mơ gặp chị nguyên hình dáng xưa.

                                       Xuân Giáp Thân (2003)                                                                                                  

TÌM (Đoàn Kim Vân)

Người đi tìm kiếm bạc vàng
Riêng tôi tìm lấy một nàng thơ chơi
Ngẫm xem những tấn trò đời
Ai mà tìm thấy mặt trời nửa đêm.

NỖI NIỄM ( Đoàn Kim Vân)

Dễ đâu gặp được bạn hiền
Để cùng chia sẻ nỗi niềm hân hoan
Ước mơ cuộc sống thanh nhàn
Mà sao nặng gánh trần gian kiếp người.

ĐỜI NGƯỜI (Đoàn Kim Vân)


                              Sinh tử chẳng qua cũng lẽ đời
                              Thời gian vun vút tháng năm trôi
                              Bận với thời gian còn mấy chốc
                              Thấp thoáng qua đi một kiếp người.

TÌNH LÕ (Nguyễn Duy Yên)

Đêm không trăng sao là bầu trời đen tối
Sông không đò là lỡ chuyến sang ngang
Lòng không yêu là cả cánh đồng hoang
Tình không trả là muôn vàn đau đớn

SÓNG LÒNG (Đoàn Kim Vân)

Biển lặng mà tình sao không lặng
Xuân qua rồi vẫn nặng tình xuân
Tháng năm dồn góp bao thương nhớ
Xuôi ngược dòng đời nợ ái ân.


VU VƠ ( Đoàn Kim Vân)


                                    Có người đi nhặt hoàng hôn
                                    Đêm về đan dệt nỗi buồn vu vơ
                                    Có người ra ngẩn vào ngơ
                                    Mải tìm ý một bài thơ chưa thành.

LY BIỆT


                                   Chốn ấy chia ly chồng bỏ vợ
                                   Hàng cau ngong ngóng bóng ai về
                                   Có con mèo trắng ôm thân mốc
                                   Thảm thiết gào trăng xé gió quê.