CÁC TÁC PHẨM CHÍNH

  • TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
  • DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
  • CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
  • BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
  • TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
  • MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
  • MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
  • NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
  • MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
  • MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
  • TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

THIẾU NỮ BÊN CỬA SỔ

PIERRE EMMANUEL (1916)
JEUNE FILLE A LA FENÊTRE

La jeune fille à la croisée Rue-aux-visages
regarde s'écouler le flot de ses amants
ses timides amants dont l'âme est une amande
s'en vont tournant la tete et sourient tournant
très vite dans la rue sans rideaux ni visages
Rue-aux-nuques baissées qui s'en va vert la Mort.

Toutes les rues s'en vont pensives vers la Mort
la place au bout du monde ou les cafés rutilent
un orchestre voile de brumes y joue des airs
qui font tomber les feuilles mortes des platanes
et les coeurs las s'emplir de larmes, et danser
une ombrelle attardés aux doigts désert des filles
delavées par trop d'yeux furtils et trop de pluie.

La jeune fille sage écoute au loin les pas
se taire, d'autres pas s'approcher puis decroitre
la tristesse lui vient par bribes de chansons
où lentement tournoient les feuilles des visages
Jamais on ne la voit sourire : elle ne sait
rien faire de ses doigts qu'attendre...

Pierre Emmanuen sinh năm1916. Nổi tiếng
từ cuộc kháng chiến chống phát xít.có chân 
trong Viện Hàn lâm Pháp.

BẢN DỊCH THƠ

THIẾU NỮ BÊN CỬA SỔ

Tựa cửa nhìn ra ngoài mặt phố
Ngã ba đường nhộn nhịp người qua
Người yêu cô rụt rè ngần ngại
Ngoái lại nhìn vội rảo bước qua.

Khuất dần khuôn mặt trong rèm cửa
Lặng lẽ mà đi chẳng ngẩng đầu
Lẹ bước qua nhanh vào lối rẽ
Phố buồn chết lặng trái tim sâu.

Đường phố trầm tư buồn lữ thứ
Phía xa xa những quán cà phê
Xập xình tiếng nhạc đêm huyền ảo
Khúc hát tâm tình dẫn khách mê.

Phiền muộn con tim rơi nước mắt
Ngoài trời lãng đãng lá vàng bay
Tay xinh cô gái căng dù nhỏ
Khiến khách đa tình lắm kẻ say.

Thiếu nữ yêu kiều tự nẻo xa
Bước chân vọng lại nhịp hiền hòa
Nỗi buồn gửi gấm qua câu hát
Gợi cảm cho đời thấy xót xa.

Trải bao khuôn mặt đã qua rồi
Như lá mùa thu rụng tả tơi
Thiếu nữ khép mình mong ngóng đợi
Chẳng còn nghe thấy tiếng nàng cười.

 Người phỏng dịch : Nguyễn Duy Yên







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét