CON ĐƯỜNG TÌNH
Em nhắc bảo tình yêu đâu có dễ
Sai một lần đã đủ giết tình nhau
Sắc xuân tươi sao nỡ sớm u sầu
Đêm tĩnh lặng bầu trời đen tối sẫm
Chuyện tình yêu đâu có gì lạ lẫm
Buổi ban đầu ý đẹp vạn lời hay
Ru hồn ta bay bổng chín tầng mây
Khi tỉnh dậy giật mình qua giấc mộng
Thoảng gió bay như gặp luồng gió độc
Say cuồng si trong mộng ảo yêu đương
Du khách dấu chân in mọi nẻo đường
Chuyện phù phiếm vui buồn trong giây lát
Đời nếm trải đắng cay lời ngon ngọt
Xuân qua rôi sót lại lá thu rơi
Mảnh trăng treo lơ lửng giữa sao trời
Nghe rên rỉ côn trùng đêm than vãn
Sao tránh khỏi nợ đời ân với oán
Và tình yêu đôi lúc bị dối lừa
Trời xanh kia khi nắng lại khi mưa
Tình dang dở lẽ đâu đành duyên phận
Cứ sống đẹp đừng bao giờ hờn giận
Như vườn xuân thơm ngát nở đầy hoa
Vui hồn nhiên trong nắng gió hiền hòa
Yêu cuộc sống xuân đời xanh tươi mãi.
3-2016
DUY YÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét