CÁC TÁC PHẨM CHÍNH

  • TIẾNG LÒNG, in chung, NXB Văn hóa - Thông tin,1997
  • DẶM ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2001
  • CHÂN TRỜI MỚI, in chung, NXB Văn học, 2003
  • BIỂN ĐỜI, in chung, NXB Văn học, 2008
  • TUYỂN TẬP THƠ, in chung, NXB Văn học, 2010
  • MÊNH MANG... XUÂN, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2009
  • MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA, Nguyễn Duy Yên, NXB Hội Nhà Văn, 2010
  • NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2008
  • MÙA HOA NHÃN, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2010
  • MUÔN NẺO ĐƯỜNG THƠ, Nguyễn Duy Yên, NXB Văn học, 2012
  • TÂM HỒN TÔI, Đoàn Kim Vân, NXB Văn học, 2003

Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Đọc "Lăng kính thơ" của Đoàn Kim Vân (NXB Hội nhà văn 2014)

Ảnh: Internet

Đọc "Lăng kính thơ" của Đoàn Kim Vân (NXB Hội nhà văn 2014)
ĐÔI ĐIỀU CÙNG BẠN ĐỌC
     Trước đây tôi đã cho ra mắt bạn đọc gồm nhiều thể loại thơ in trong các tập: Tiếng lòng (1997), Dặm đời(2000), Chân trời mới(2003), Biển đời (2007), Ngược dòng thời gian(2008), Mùa hoa nhãn (2010).
     Trong tập thơ này tôi có dụng ý viết theo thể loại tứ tuyệt (bốn câu), ngắn gọn nói về cảnh, tình và sự việc... Sử dụng lời tuy ít nhưng ý tứ sâu xa, tinh tế, gợi cho bạn đọc những giây phút suy tư, rung động, dễ nhớ, khó quên. Tôi nghĩ thơ càng cô đọng, hàm chứa được nhiều ý và lời như thế sẽ làm giàu thêm chất thơ.
     Từ tuổi cắp sách tới trường, nay đã lĩn kĩn về già, ôn lại những chặng đường đi qua, thơ đã làm cho tâm hồn tôi trong sáng và an bình, vượt qua thác ghềnh giữa dòng đời đầy biến động.
     Cái giới hạn thông thường của đời người, sống được trăm năm đã là sung mãn lắm rồi, song dễ được mấy ai?
Ngẫm cho cùng:
Sinh tử chẳng qua cũng lẽ đời
Thời gian vun vút tháng năm trôi
Trần gian lận đận còn bao độ?
Thấp thoáng qua đi một kiếp người.
     Thơ thẩn với cuộc đời ngót tám mươi xuân, tâm hồn thơ đọng mãi trong tôi. Thơ có cá tính, phong cách, giọng điệu riêng, có buồn vui, ước mong và hy vọng. Mặc dù giai đoạn này có nhiều người mặc cảm với thơ văn, bởi nó được xuất bản tùm lum, quá dễ dãi, lại rơi vào thời kỳ khá nhiều người có lối sống thực dụng của nền kinh tế thị trường. Nhưng thơ ca vẫn có chỗ đứng với sức sống lâu bền, nó sẽ tồn tại mãi mãi, vì nó là cội nguồn của đất nước thơ ca.
      Trong một rừng thơ ca, có bài hay sẽ đi sâu vào lòng người, có bài không được hay thời gian sẽ tinh giản, sàng lọc, người đọc sẽ lãng quên. Âu cũng là quy luật khắc nghiệt của văn chương, ai đã đụng vào thì phải chấp nhận, ông "Thần Văn học" phán xét chẳng kiêng nể ai, rất công bằng và chính trực.
     Tập "Lăng kính thơ" này tôi muốn gửi tới bạn đọc đôi dòng kỷ niệm tinh thần, rất mong các bạn đón nhận và độ lượng:
Lòng còn gửi lại chút này
Tình thơ lai láng mà say hương đời
Trăm năm ra khỏi cõi người
Tâm hồn tôi vẫn sáng ngời niềm tin.
Cuối Đông năm Quý tỵ(1 - 2014)
Đoàn Kim Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét