Tặng Vân, một chiều mưa.
Yêu lắm em ơi những buổi chiều
Mây mờ bàng bạc nắng vàng gieo
Cánh chim nhè nhẹ theo làn gió
Khúc nhạc hoàng hôn vẫn nhịp đều.
Da diết nhớ sao những buổi chiều
Trên đê dạo bước nhớ người yêu
Đê ơi, có thấu lòng ta nhỉ?
Chiều vắng lối về thấy quạnh hiu.
Gió ơi ! ta gửi cả tâm hồn
Cho người vợ trẻ chốn cô thôn
Gió đừng khua lạnh lòng ai nhé
Hãy để em tôi giấc ngủ ngon.
Những đêm xa vắng đếm từng giây
Em nằm chắc hẳn nhớ ai đây
Giọng nói thân quen trầm ấm lạ
Nhớ chồng em nhớ, nhớ bàn tay.
Chỉ khắc trong tim có một người
Một người, mà chỉ một mà thôi
Tình em trọn gửi người yêu ấy
Em chẳng còn vương chút bụi đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét