Em đẹp nhưng mà chẳng ngát hương
Nên em lánh mặt rất khiêm nhường
Khoe sắc qua đêm rồi héo lụi
Để lại cho đời nỗi cảm thương.
Tuy em có sắc lại không hương
Hoa em vẫn quý giữa đời thường
Sao em lánh mặt vào đêm tối?
Bạn cùng trăng gió dưới trăng suông.
Biết bao khao khát đợi mong chờ
Giây phút tự tình trao ý thơ
Xem hoa Quỳnh nở đêm thanh vắng
Hình hài tựa dáng bóng Tiên cô.
Nghe gọi tên em đã thấy xinh
Hoa nào sánh được với hoa quỳnh
Riêng chị hằng Nga soi sáng tỏ
Suốt đời trong trắng mộng hồn trinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét