Bóng chiều đổ bóng mấy hàng cây
Tiễn nhau nhớ mãi quãng đê này
Hàng tre soi bóng trên sông vắng
Đôi lòng bịn rịn lúc chia tay.
Chẳng muốn xa nhau chẳng muốn rời
Rồi đây hai đứa lại hai nơi
Mỗi chiều buông xuống gieo nhung nhớ
Chiếc bóng cô đơn lẻ bóng người.
Sợ rằng lưu luyến sẽ tơ vương
Vội vã chia tay , nhuốm bụi đường
Khoác gói lên vai rời mái ấm
Chỉ còn nỗi nhớ với tình thương.
Ra đi nhẹ bước nén sầu bi
Chẳng dám trông theo, biết nói gì?
Khóe mắt người yêu mi rớm lệ
Lặng nhìn từng bước bóng người đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét