Quê hương khuất bóng chiều hôm
Trên sông khói sóng gợi buồn lòng ai?
Mênh mông biển rộng sông dài
Sầu riêng một gánh hai vai nặng tình.
Chiều nay sao thấy lòng tê tái
Vì ở bên em thiếu bóng người
Lệ sầu rơi xuống khăn hồng ướt
Lữ thứ tha phương một góc trời.
Anh ơi có thấu nỗi lòng em
Thầm khóc vì ai đã bao đêm
Từ thuở còn thơ cho tới lớn
Lệ tình chưa đượm dưới mi em.
Đời em trinh trắng riêng anh biết
Chẳng phụ tình nhau giữ trọn đời
Với cả lòng tin tình nghĩa vẹn
Cho dù chinh chiến tạm xa xôi.
Màn đêm bao phủ trời đen tối
Trăng khuya le lói một phương trời
Lòng riêng sao thấy buồn man mác
Mang bầu tâm sự lúc đầy vơi.
Thu 1957
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét