Tặng em Đoàn Xuân Quỳ
Nắng chiều bàng bạc mây trôi
Cánh chim xen lẫn chân trời mờ xanh
Thoảng cơn gió bụi kinh thành
Dư âm cuộc sống giật mình than ôi!
Rằng sao không thẹn với đời
Mà đem nghĩa cả trả người tình chung
Hiên ngang như dáng cây Tùng
Bốn mùa xanh tốt vui cùng nước non.
3-1985
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét