Em đến rồi đi, gieo vào nỗi nhớ !
Bóng nhòa theo ký ức tuổi thanh xuân
Dáng thơ ngây em trong trắng vô ngần
Anh vội nhìn với đôi quầng mắt dại.
Một thoáng bên nhau rồi xa mãi mãi
Ngọn lửa tình lụi tắt trái tim say
Duyên chẳng bén đường ta đi đôi ngả
Không một lời thủ thỉ lúc chia tay.
Chiến tranh qua những mong ngày gặp lại
Ôi đau thương Nam,Bắc lại đôi miền
Hai mươi năm chống Mỹ dài dằng dặc
Giết giặc thù lửa đạn đã thành quen.
Vui nổ trời tin miền Nam giải phóng
Nước mắt trào,đất nước ngập cờ sao
Giặc đã tan giang sơn về một mối
Anh tìm em trong giấc mộng chiêm bao.
Giữa đô thành người đông như trẩy hội
Thoáng bóng người từa tựa giống em tôi
Tóc hoa râm, da nhuộm màu nắng gió
Mới ngày nào mà nay thấy xa xôi.
Cao giọng gọi "Bác ơi cho tôi hỏi"?
Người đâu ta, sao dáng thấy quen quen
Có phải người Suôi vùng quê ta đó?
Xa lắm rồi bao kỷ niệm nhớ, quên.
Phút giây ấy lệ nhòa lưng tròng mắt
Hiện dần lên ký ức thuở thiếu thời
Ngày chia tay không một lời hẹn ước
Trí trai đâu giới hạn một khung trời.
Kỷ niệm xưa tàn phai theo giấc mộng
Trái duyên đời còn lại giấc mơ thôi
Áo chiến chinh đã nhuộm màu sương gió
Em vẫn là em - và tôi vẫn tôi!
Viết dịp kỷ niệm 25 năm
ngày giải phóng miền Nam
(1975-2000)
30-4-2000
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét