Anh anh em em mãi rồi mà
Giờ đây lên lão vẫn hai ta
Tình đời lại đẹp hơn xưa nhỉ?
Anh gọi thành ông,em gọi bà.
Miếng cơm manh áo vẫn lo toan
Sớm tối nhỏ to chuyện luận bàn
Thơ phú đôi câu niềm tục lụy
Vui cùng nhịp sống với thời gian.
Nào có sá chi cái tuổi già
Lòng không e ngại bước đường xa
Những mong vun đắp đàn con cháu
Khôn lớn mai sau nối nghiệp nhà
Còn được gọi em lúc tuổi già
Xuân đời lặng lẽ tháng, ngày qua
Phong sương đã điểm đôi đầu bạc
Mà sắc hương xưa vẫn đâm đà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét