Duyên chưa thắm đã phai rồi
Hoa chưa kịp nở giận người hái hoa
Nghiêng nghiêng nắng đổ chiều tà
Lòng riêng, riêng biết mặn mà với ai
Non cao còn có sông dài
Trăng tà còn có sao mai cuối trời
Thu buồn quạnh quẽ đơn côi
Đêm trường tĩnh lặng gợi khơi nỗi buồn
Vui gì một kiếp cô đơn
Buồn trông hoa rụng mảnh hồn buông rơi
Tình riêng biết ngỏ cùng ai
Dú rằng giáp mặt mà xa xôi lòng
Khổ gì bằng nỗi nhớ mong
Thuyền rời xa bến theo dòng nước xuôi
Cũng đành cam phận lẻ loi
Thôi đừng nuối tiếc một thời xa xưa.
10-1995
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét