Một màu tro xám phủ không gian
Lá rụng cuối mùa rơi lả tả
Lạnh gió từ đâu đến vội vàng.
Đông sẽ qua đi lại nhớ đông
Rét ngọt thấu xương buốt tận lòng
Nàng xuân âu yếm mang hơi ấm
Đất dậy xanh màu lúa trổ bông.
Rong ruổi cùng xuân vui với xuân
Năm tháng qua đi biết mấy lần?
Xuân qua hè tới trời xanh ngắt
Ôi! sao lại nhớ rét nàng Bân.
Nắng phai màu nắng thoáng hơi may
Chợt nhớ mưa Ngâu ngấn lệ đầy
Quyến rũ thu về se gió lạnh
Tình thu lai láng hạt mưa bay,
Vòng xoáy thời gian nhè nhẹ trôi
Bao nhiêu kỷ niệm đã xa rồi
Tất cả chôn vùi vào dĩ vãng
Chìm trong quên lãng bóng chiều rơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét